CHỒN MẬT - Trang 549

ốm đau què quặt khập khiễng mù lòa, và tất cả chúng đều muốn được kết
liễu.”

“May là chúng ta không có những người gác rừng cho con người,” Alex

nói. “Trừ một vài ngoại lệ, thì ai lại muốn sang thế giới bên kia vì lợi ích
của chính mình?”

“Không phải tôi,” Sandy Lang nói. “Sẽ không thể có ai đó dành cho tôi

ơn huệ to lớn ấy.”

“Tôi cũng không,” Alex nói. “Ô hô, Bwana Gác rừng. Hình như có

chuyện ở boma.”

“Lại rắc rối, lúc nào cũng rắc rối,” Sandy Lang nói.
Họ nhanh chóng lái xe tới chỗ barie, và viên askari đầy kích động nói

bằng một thứ ngôn ngữ lạ mà sau đó Alex nhận ra là tiếng Wa Chagga.
Sandy nguyền rủa và nhấn ga, xoay mạnh vô lăng khi người lính gác nhảy
lùi ra xa.

“Anh ta nói gì vậy? Mới năm phút trước đây ông còn rất hồ hởi cơ mà.”

Câu hỏi của Alex được đáp lại bằng một tràng chửi rủa. “Hãy giúp tôi giết
nó, chính tay tôi sẽ chặt nó ra từng khúc!”

“Ai kia? Ông đang nói về chuyện gì vậy?”
Sandy Lang nghiến răng.
“Chờ đã. Trước tiên tôi muốn xem mức độ tàn phá.” Ông lái ngoặt chiếc

Rover vào sân sau, và nhảy bổ ra ngoài, mặc cho chiếc xe vẫn lăn bánh.
Alex nhoài người sang tắt khoá điện.

Cậu bé giúp việc, Molo, đang đứng ở cửa, nhưng lúc này tay cậu ta

không khoanh trước ngực. Hai tay cậu vặn vào nhau, và dưới ánh sáng phát
ra từ chiếc đèn khí mà cậu bé đang cầm, Alex suýt thề rằng khuôn mặt nâu
của cậu ta tái xanh như chàm đổ.

Sandy Lang giật lấy chiếc đèn khỏi tay cậu bé.
“Hãy nhìn bãi chiến trường này,” ông rít qua kẽ răng. “Chúa ơi, tôi biết

ăn nói làm sao với Meg khi cô ấy về. Tất cả chúng nó.”

Alex vội vã chạy lại, cố theo kịp sải chân dài của người đàn ông cao lớn.

Anh kéo mạnh tay áo Sandy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.