CHỐNG DUHRING - Trang 130

bạo lực và sự nô dịch là người thứ hai hay người thứ ba.
Tuy vậy, chúng ta hãy theo dõi thêm những sự nghiên cứu chuyên môn hết
sức sâu sắc và tính khoa học sâu hơn nhờ ba năm thực tập xử án của nhà
luật học vững tin của chúng ta.
Về Lassalle, ông Đuy-rinh kể với chúng ta rằng.
Lassalle đã bị truy tố "vì kích thích mưu toan đánh cắp một cái tráp", nhưng
"không hề bị toà tuyên án phạt vì lúc ấy còn có thể áp dụng cái gọi là tha vì
thiếu tang chứng... tức là nửa tha bổng".
Vụ án Lassalle nói ở đây đã được xét xử vào mùa hè năm 1848 trước toà án
ở Koln, nơi mà bộ hình luật của Pháp đang được áp dụng, cũng giống như
ở hầu khắp các nơi khác trong tỉnh Rhein. Chỉ đối với tội nhẹ hoặc nặng về
chính trị luật Phổ[33] mới được áp dụng coi như một ngoại lệ, nhưng tới
tháng tư năm 1848 ngoại lệ này cũng lại bị Camphausen xoá bỏ. Pháp luật
của Pháp hoàn toàn không hề biết cái phạm trù mơ hồ trong luật Phổ như
"kích thích" người ta phạm trọng tội, đó là chưa nói đến việc "kích thích"
mưu toan phạm trọng tội, và để có thể bị trừng phạt thì sự xúi giục này phải
diễn ra "bằng quà cáp, hứa hẹn doạ dẫm, lạm dụng chức vụ hay quyền
hành, mưu mô xảo quyệt hay mánh khoé đáng trị tội"(Code pénal[34], điều
60). Viện công tố - giống như ông Đuy-rinh, - bị chìm ngập trong bộ luật
Phổ, đã hoàn toàn không thấy sự khác biệt chủ yếu giữa điều luật được quy
định một cách rõ ràng dứt khoát của Pháp và sự mơ hồ không xác định của
luật Phổ, đã truy tố Lassalle một cách có dụng ý và đã thất bại một cách nổi
bật. Còn khẳng định rằng việc xét xử tội hình của Pháp có biết đến phạm
trù của luật Phổ - tha vì thiếu tang chứng, tức là nửa tha bổng, - thì chỉ có
một kẻ hoàn toàn không biết gì về luật pháp hiện đại của Pháp mới dám
làm ; trong việc xét xử tội hình, luật pháp hiện đại của Pháp chỉ biết có kết
tội hay tha bổng, chứ không hề có biện pháp nửa vời.
Như vậy, chúng ta phải nói rằng nếu như ông Đuy-rinh một lần nào đó có
được bộ Code Napoléon[35] ở trong tay thì chắc ông ta đã không thể áp
dụng một cách vững tin như vậy "lối viết sử cao nhã" đó vào trường hợp
Lassalle. Do đó chúng ta bắt buộc phải xác nhận rằng ông Đuy-rinh hoàn
toàn không biết về bộ luật tư sản hiện đại độc nhất của Pháp, một bộ luật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.