CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 168

yêu đến mức khiến người ta không đành lòng trách móc, đáng yêu đến nỗi
khiến người ta không thể không yêu.

Si ngốc nhìn nụ cười của cô, anh khẽ lẩm bẩm: “Anh thích Nhung nhung

cười...” Anh không nhịn được, cúi đầu ấn một nụ hôn lên môi cô.

“Nhung nhung cười lên là xinh đẹp nhất...”

Tay cô chuyển dời từ eo anh đến phía sau gáy, cô chủ động dâng lên môi

son.

“Nhung nhung...” Dục vọng của anh cũng chỉ có Kiều Nhung Ngọc mới

có thể khơi lên được, chỉ một nụ hôn cũng khiến người anh nóng rực.

Môi anh rời khỏi đôi môi có chút sưng đỏ của cô, từ từ di chuyển xuống

in dấu lên chiếc cổ mảnh khảnh, hai tay anh dần trượt xuống dưới vạt áo
cô.

Cô đương nhiên cảm thấy được dục vọng của anh, ngay lúc hai tay anh

đặt dưới vạt áo cô, cô liền vội vàng giữ chặt tay anh.

“Vũ Vũ, không được...”

“Vì sao?” Nhìn đôi tay nhỏ xinh đang giữ chặt tay mình, anh bất mãn

hỏi.

Kéo tay anh đặt lên cái bụng hơi nhô lên của mình, cô dịu dàng nói:

“Trong bụng em còn có cục cưng nên không thể vận động mạnh được, anh
quên lời cha dặn rồi sao?”

Lắc đầu tỏ ý mình không quên, nhưng anh cũng chưa hiểu lắm, vì sao

sau khi có cục cưng thì anh lại không thể chơi trò hôn nhẹ với Nhung
nhung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.