CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 182

mắng cho anh một trận, anh liền không dám rung xích đu quá mạnh nữa.
Bởi vì bọn họ nói, rung quá mạnh sẽ khiến Nhung Nhung ngã bị thương.
Anh đã hứa với cha là sẽ bảo vệ Nhung Nhung nên không thể làm cô bị
thương được.

"Nhà con đó." Thỉnh thoảng, Kiều Nguyên Sinh cũng thật hết cách với

đứa con rể ngốc này, nó luôn không hiểu chuyện khiến cho người khác phải
liên tục giải thích.

"Nhung Nhung phải về sao?" Nếu Nhung Nhung không về thì anh cũng

sẽ không về.

"Những điều em nói với anh trong hai tuần nay, anh có nhớ kỹ không?"

Cô không vội trả lời câu hỏi của anh mà hỏi anh một vấn đề khác.

Anh ra sức gật đầu: "Những điều Nhung Nhung nói anh đều nhớ kỹ."

Kiều Nguyên Sinh thấy đôi vợ chồng son chỉ mải nói chuyện với nhau

mà không để ý đến ai khác liền cảm thấy rất mất mặt, ông lập tức xoay
người về phòng nhưng vẫn không quên nhắc nhở: "Bảo bối à, con đã không
còn tức giận cũng chẳng còn khổ sở nữa thì hãy sớm trở về đi." Phi phi phi,
ông nói giống như muốn đuổi con gái đi vậy.

Cô chẳng hề quan tâm đến ông, chỉ chăm chú nhìn người đàn ông ngồi

bên cạnh mình.

"Nói cho em nghe xem anh nhớ được bao nhiêu."

Cô đương nhiên biết mọi chuyện đều là giả, cái gì gọi là tức giận, khổ sở

chứ, cha đúng là suy nghĩ quá nhiều rồi.

"Ừ." Gật gật đầu, ngoan ngoãn nhìn về phía trước, anh bắt đầu đọc thuộc

lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.