CHỮ A MÀU ĐỎ - Trang 22

sáng. Thưa quý độc giả tôn kính, ngài có thể nhận ra gã chính là kẻ trước
đây đã đón tiếp ngài vào thăm căn phòng làm việc nho nhỏ vui mắt của gã,
nơi có những tia nắng chập chờn lách qua những cành liễu mé đằng tây
ngôi nhà mục sư cổ lọt vào nhảy múa trên sàn. Thế nhưng bây giờ đây, nếu
ngài tới Phòng Thuế quan tìm gã, thì ngài sẽ nhọc công vô ít không còn hỏi
đâu ra được viên thanh tra thuộc phái Locofoco của Đảng Dân chủ hồi ấy.
Chiếc chổi của cuộc cải cách đã quét gã ra khỏi cơ quan, và một vị kế
nghiệp xứng đáng hơn đã đến lĩnh lấy chức vị của gã và đút túi khoản tiền
lương của gã.

Cái thành phố Salem cổ xưa ấy – nó chính là quê hương tôi, mặc dù tôi

chỉ ở đó rất ít, kể cả hồi bé và lúc đã trưởng thành – hiện nay đang, hoặc
vốn từ trước đã, có một sức thu hút tình cảm của tôi rất mạnh, mà tôi chưa
bao giờ nhận thức thấy rõ trong những giai đoạn thật sự sống ở đây. Thực
ra, xét vẻ bề ngoài của nó – với địa thế bằng phẳng đơn điệu, với những
ngôi nhà đa số làm bằng gỗ, ít có hoặc thậm chí không có ngôi nhà nào có
thể dám tự hào là công trình kiến trúc mỹ thuật, với kiểu phố xá xây dựng
tùy nghi, không theo quy cách gì, nhưng lại không sinh động, cũng chả có
chút gì ngộ, mà chỉ là tẻ nhạt, với con đường phố chính dài lê thê chán ngắt
uể oải trườn qua toàn bộ phạm vi bán đảo, một đầu là Gallows Hill và New
Guinea, đầu kia là một góc nhà tế bần – những nét đặc trưng của thành phố
quê hương tôi là thế, vậy mà lại thích nó thì có khác gì thích một cái bàn cờ
lộn xộn? ấy thế nhưng, dù rằng khi sống ở nơi khác bao giờ tôi cũng thấy
vui sướng hơn, trông lòng tôi vẫn có một niềm xúc cảm thật là khó diễn đạt,
mà tôi đành phải gọi là “tình thương”, bởi không có một từ nào thích đáng
hơn thế. Tình cảm ấy có thể là do dòng họ tôi đã từ lâu đời cắm rễ sâu vào
mảnh đất này. Tính đến nay đã gần hai thế kỷ và một phần tư kể từ lúc
người Anh đầu tiên mang tên dòng họ tôi di cư sang đây xuất hiện ở khu
định cư hoang dã tiếp giáp núi rừng về sau dần dà đã trở thành đô thị này.
Và tại nơi đây, con cháu bậc tiền bối ấy đã lần lượt sinh ra và mất đi, trộn
lẫn những nắm vật chất trần tục của họ với đất, mãi cho đến khi không còn
nhất thiết phải có một phần nhỏ nào của vật chất ấy dính dáng ruột rà với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.