CHỮ A MÀU ĐỎ - Trang 235

dù rằng, trong một trường hợp duy nhất, anh đã vi phạm thật là kinh khủng
một trong những điều luật thiêng liêng nhất. Nhưng đó là một tội lỗi về dục
vọng, không phải về nguyên tắc, mà cũng không phải là có chủ tâm. Kể từ
thời điểm thảm hại đó, anh đã để ý tự canh chừng, với một tinh thần nhiệt
thành và tỉ mỉ cặn kẽ mang tính chất bệnh hoạn, không phải chỉ là canh
chừng những hành động của mình – đối với hành động thì việc chỉnh đốn
chẳng có gì khó – mà là canh chừng mỗi hơi thở xúc cảm, mỗi suy nghĩ của
mình. Ở cương vị của người giáo sĩ thời đó, đứng hàng đầu trong hệ thống
xã hội, anh chỉ càng bị ngăn trở nhiều hơn bởi những luật lệ của xã hội ấy,
những nguyên tắc của nó, và ngay cả những định kiến của nó. Là một thầy
tu, anh không thể tránh khỏi bị khuôn khổ phẩm chức của mình vây chặn
anh lại. Là con người đã một lần phạm lỗi, nhưng từ đó lương tâm đã luôn
luôn được cảnh tỉnh và luôn nhạy cảm đau buốt vì sự cắn rứt ở vết thương
không chữa khỏi, có thể tin rằng anh sẽ giữ mình bên trong quy tắc đức
hạnh một cách chắc chắn hơn là nếu trước đây anh chưa bao giờ phạm lỗi
chút nào.

Vậy là dường như chúng ta nhận thấy rằng, về phía Hester Prynne, toàn

bộ thời gian bảy năm bị đặt ra ngoài vòng pháp luật và chịu đựng sự ô nhục
chẳng qua chỉ là một quá trình chuẩn bị cho chính giờ phút này thôi, chứ
không phải là gì khác. Nhưng Arthur Dimmesdale thì sao? Nếu như con
người này lại sa ngã một lần nữa, thì có thể viện ra lý lẽ bào chữa gì để làm
giảm nhẹ được tội của anh ta? Chẳng có lý lẽ nào cả. Họa chăng chỉ có thể
phân trần giúp cho anh ta được tí chút rằng anh đã ngã quỵ vì nỗi đau quá
lâu dài và nhức nhối ; rằng chính sự hối hận giày vò anh đã làm tâm trí anh
tối tăm và rối loạn đi ; rằng giữa việc bỏ trốn của kẻ có tội công khai thừa
nhận, với việc ở lại của anh đạo đức đức giả, lương tâm có thể thấy khó mà
xác định được bên nào là hơn ; rằng đã là con người thì tất nhiên muốn
tránh nguy cơ của cái chêt và sự ô nhục, tránh những mưu đồ thâm hiểm
của kẻ thù ; rằng trước mắt kẻ hành hương tội nghiệp này, kẻ đang lê bước
yếu ớt, ốm đau, khốn khổ trên con đường buồn thảm và quạnh quẽ của
mình, cuối cùng đã xuất hiện một tia sáng của tình thương và sự đồng cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.