CHỮ A MÀU ĐỎ - Trang 254

của anh dự kiến sẽ nhìn thấy. Tuy nhiên, không phải vì thế mà cái cảm giác
bướng bỉnh nhận thấy có sự đổi thay ấy lại bớt ám vào anh. Anh cũng có
cảm giác y như vậy khi nhìn thấy những kẻ quen biết mà anh gặp, khi nhìn
thấy tất cả những dáng hình người mà anh thông thuộc trong cái thành phố
nhỏ này. Đúng là bây giờ nom họ không già hơn cũng không trẻ hơn ; chòm
râu của các ông lão không bạc hơn, mà đứa bé hôm trước đang bò thì nay
cũng chưa thể đứng dậy đi lại ; không thể nào mô tả là họ đổi khác về điểm
gì so với cũng những con người ấy mà vừa mới đây thôi anh đã ân cần đưa
mắt chào tạm biệt để ra đi. Ấy thế mà một cảm giác ở chỗ sâu kín nhất
trong lòng anh lại dường như báo cho anh biết là có sự đổi thay ở bọn họ.
Cùng một cảm giác như vậy đã tác động đến anh một cách hết sức rõ rệt khi
anh đi ngang qua dưới những bức tường của ngôi nhà thờ của anh. Ngôi nhà
thờ có một vẻ thật xa lạ, tuy nhiên vẫn thật là quen, khiến cho đầu óc của
Dimmesdale xao xuyến giữa hai ý nghĩ : hoặc là từ trước đến nay đã chỉ
thấy nó trong giấc mơ hoặc là chính lúc này anh đang nằm mơ nhìn thấy nó.

Hiện tượng này, dưới mọi dạng khác nhau của nó, không phải là biểu thị

một sự thay đổi nào ở khách quan, mà biểu thị một sự thay đổi ở ngay kẻ
mục kích khung cảnh quen thuộc đó, một sự thay đổi đột ngột và quan
trọng đến nỗi khoảng cách xen giữa hai thời điểm chỉ là một ngày thôi mà
đối với ý thức của anh lại trở thành như cả một khoảng thời gian nhiều năm
dài. Nguyện vọng của bản thân anh và nguyện vọng của Hester, cùng với
vận mệnh đã phát triển đến một bước mới giữa hai con người này, đã tạo
nên sự thay đổi ấy. Vẫn là cái thành phố xưa kia đó, như từ trước đến nay,
nhưng chàng mục sư xưa kia thì đã ở lại trong rừng không trở về nữa! Với
những người bạn chào hỏi anh, anh có thể nói rằng: “Tôi không phải là
người mà các bạn nhầm tưởng! Tôi đã để lại người đó trong rừng, giữa một
thung lũng nhỏ khuất nẻo, bên một khúc thân cây đầy rêu và cạnh một con
suối u sầu! Các bạn hãy đi mà tìm vị mục sư của các bạn, và xem có phải là
cái hình dáng gầy mòn của anh ta, với đôi má hốc hác, vầng trán tái xanh, u
buồn, đầy nếp nhăn đau khổ, đã bị quẳng xuống đó như một cái áo vứt đi
không?” Nhưng chắc chắn là những người bạn của anh sẽ cứ khăng khăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.