CHỮ A MÀU ĐỎ - Trang 89

Trong khi mục sư Wilson nói, Hester vẫn đứng nguyên trên cái bục hổ

nhục, đôi mắt đờ đẫn, vẻ hững hờ mệt mỏi. Sáng hôm ấy chị đã chịu đựng
tất cả những gì mà sức sống tự nhiên có thể chịu đựng ; và bởi lẽ tính khí
của chị không phải thuộc loại ngất xỉu đi để thoát ra khỏi cơn đau khổ quá
độ, nên tinh thần của chị chỉ có thể ẩn tránh dưới cái vẻ cứng của sự vô tri
vô giác, trong khi đó thì những năng lực của sự sống sinh vật vẫn tồn tại
toàn vẹn. Trong trạng thái ấy, chị đứng trơ trơ, tiếng nói của nhà thuyết
pháp vang như sấm động bên tai chị không chút thương xót nhưng cũng
chẳng có chút tác dụng gì đối với chị. Đứa con của chị kêu khóc và la thét
suốt trong thời gian cuối buổi hành tội ; chị cố dỗ cho con im, nhưng động
tác của chị như cái máy, trông chị có vẻ như không thông cảm gì với sự khó
chịu bứt rứt của đứa bé. Cũng trong trạng thái tâm thần và thái độ khô lạnh
đó, chị lại bị dẫn trở về nhà tù, rời khỏi mọi luồng mắt nhìn chằm chằm của
quần chúng đi khuất vào bên trong cánh cửa đóng đinh sắt nặng nề. Một số
người ghé mắt dõi theo nhòm ngó, họ thì thào rằng cái chữ màu đỏ trên
ngực chị tỏa ra một thứ ánh sáng ghê rợn dọc theo đường hành lang mờ tối
đi sâu vào bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.