CHÚ BÉ - Trang 102

của chiếc đầu bê, nhưng tôi mới sạch sẽ làm sao chứ!

Lại còn hai tai! Chà! Hai cái tai! Người ta xoắn một đầu khăn và nhét vào

tận đáy tai, như cắm một mũi khoan, như xoáy một cái mở nút chai...

Đầu khăn xoán nhỏ chọc quá mạnh đến nỗi a-mi-đan tôi sưng lên: màng

nhĩ chảy máu, tôi bị điếc đến mười phút, người ta có thể đeo cho tôi một cái
bảng tàn tật.

Sạch sẽ trước nhất, con ạ!
Thân thể sạch sẽ và đứng ngồi ngay ngắn, tất cả là ở đây.
Tôi sạch bong như chiếc xoong trắng thiếc lại. Phải, nhưng tôi đứng ngồi

không được ngay ngắn.

Nghĩa là, lúc ngồi học bài, tôi hay ngủ đầu gục vào trong tay, lưng cong

lại.

Mẹ tôi muốn tôi đứng ngồi ngay ngắn.
“Nhà ta chưa có ai bị gù cả, tao mong mày chẳng phải là đứa mở đầu!”
Mẹ tôi nói câu đó với giọng hăm dọa, và nếu như tôi có ý muốn trở thành

gù thì mẹ tôi tức khắc làm cho tôi cụt hứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.