CHÚ BÉ - Trang 109

Nó tuột khỏi tay tôi! Nhưng nó loạng choạng rơi vào trong quần tôi - một

chiếc quần của thầy tôi, sửa lại một cách vụng về, rộng đũng, hẹp ống - Con
thỏ nằm trong đó.

Người ta lo lắng, người ta hỏi...
Quần chúng không thích ai lỡm họ. Không thể giấu biến lá cờ của mình

đi như thế được!

- Bỏ-thỏ-ra! Bỏ-thỏ-ra! - họ cứ nhịp ba kêu lên.
Nhiều người thò đầu ra cửa sổ; những kẻ tò mò kéo đến.
Con thỏ vẫn nằm giữa thịt và vải, tôi cảm thấy.
Ôi chao! Giá tôi trốn được! Tôi sẽ thử xem sao. Kia có một cái ngõ - tôi

chuồn theo lối đó...

Người ta tìm tôi, nhưng tôi thông thạo các ngóc ngách.
Đi đâu bây giờ? - Bất đồ tôi gặp ông quản lý Lôriê. Trước kia tôi đã giúp

ông vài việc vặt, tôi đã đưa thư của ông cho một bà. Tôi biết chuyện bí mật
của ông. Tôi sẵn sàng đem chuyện đó ra dọa ông. - Bắt buộc ông ta phải
cứu tôi! Tôi kể lại hết với ông.

“Đây, bốn hào của mày đây. Tao sẽ dẫn mày về và nói rằng chính tao đã

giữ mày lại, và đưa con thỏ đây cho tao!”

Mẹ tôi tin ở lời nói dối ấy.
“Vâng, vâng, ông Lôriê ạ, cháu nó ở đàng ông thì còn ngại gì. - Ông có

biết tối nay, có chuyện gì ở ngoài phố không? Người ta đồn là thợ mỏ định
nổi loạn và đã phóng hỏa đốt một tu viện.”

Hôm sau.
“Ăn đi Jắc, ăn đi chứ! Bây giờ mày không thích thịt thỏ nữa à?”
Sáng nay, mẹ tôi mua được một con thỏ giá rẻ vì nó gần chết bẹp, và

người ta thấy trong răng nó những mảnh áo sơ-mi.

Không biết da thỏ đâu?...
Tôi xuống bếp.

Đúng là nó!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.