CHÚ BÉ - Trang 118

Người ta đón tiếp tôi rất tốt; “Còn những người theo đạo tin lành, - bác

Jăng nói, - thì vừa hay có một người kia kìa, họ đứng trên luống cầy ấy”.

Nom anh ta có vẻ dữ và buồn, - gầy gò, vàng vọt, cằm nhọn, - người

cứng đơ như một thanh kiếm.

Cảnh sát không canh gác hắn sao? Có ai nói chuyện với hắn không? Hắn

có bị xích quả tạ vào chân không?

[33]

Tôi nhớ rõ là trong Kinh Thánh người

ta trừng phạt tất cả những kẻ tà đạo, và những quyển sách trong thư viện
đều gọi họ là bọn vô lại! Đến tối, tôi nói qua về chuyện đó với bác tôi; bác
tôi trả lời không được rõ, và tôi bắt đầu tin là những người theo đạo Tin
lành khốn kiếp thì cũng như những con vật biết nói trong thơ ngụ ngôn của
La Fôngten. Thật là chuyện ba lơn!

Phải về rồi.
Bác tôi phải đi thăm các nơi, vả lại tôi sắp phải về Xanh-Êchiên để tựu

trường.

Chúng tôi trở về theo con đường tôi đã đến, nhưng lần này tôi có một con

ngựa lành, người ta vận quần chẽn cho tôi, lót bông, và bôi mỡ trước cho
tôi. Thêm nữa, một tháng nay tôi cưỡi ngựa luôn nên đã thạo, và tôi cảm
thấy một niềm vui mãnh liệt ngồi trên yên ngựa ngoái người lại để vĩnh biệt
cảnh vật. Tôi thúc gót cho ngựa phi nước đại một quãng, tôi vuốt ve con vật
như một người bạn cũ thân thiết...

Bác tôi từ giã tôi ở Thập tự Truyền giáo hội. Bác tôi nói với tôi những lời

rất hiền hậu.

“Cháu hãy chăm học, bác nói.
- Bác viết thư cho thầy cháu để sang năm lại cho cháu về chơi nhé.
- Thầy cháu à! Chẳng phải thầy cháu cấm cháu đâu, nhưng có lẽ mẹ cháu;

bác chẳng hợp với mẹ cháu, thế đấy!”

Tôi biết.
Những ngày đầu mới tới, tôi đã nghe thấy chị hầu gái nói trong buồng.
“Con trai bà Vanhtrax đấy à?
- Phải.
- Cái bà đã nói xấu cụ rất nhiều ấy phải không?
- Bây giờ thôi rồi, tôi đã tha thứ cho bà ấy rồi, - và tôi mến thằng bé này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.