CHÚ BÉ - Trang 122

Các cô em họ muốn dẫn tôi đi xem vườn quả. Ừ thì xem vườn quả!, và

tôi chụm hai chân nhảy qua hàng rào vào vườn.

Đấy, tôi là như thế đấy!
Các cô em họ sững sờ nhìn tôi, tôi vừa cười vừa quay lại để giơ tay giúp

các cô trèo qua rào. Một cô, hai cô, nào!

Họ kêu chí chóe, và ngã vào vòng tay tôi lúc đặt chân xuống đất; họ dựa,

họ bíu vào tôi, thế là cả bọn ngă lăn quay! Quả thật chúng tôi ngã, tất cả bọn
đều thăng bằng, và ngã lên bãi cỏ. Các cô ấy đeo nịt tất xanh.

Trời đẹp làm sao! Mặt trời vàng rực! Những giọt mồ hôi to từ thái dương

tôi rớt xuống, và họ cũng có những hạt ngọc trai lăn tăn trên đôi má hồng.
Tiếng ong vo ve quanh các tổ ong, đằng sau những cây phúc bồn tử kia, làm
thành một bản nhạc đơn điệu vẳng trong không khí.

“Chúng mày làm gì ở ngoài ấy thế?” một tiếng gọi cất lên từ ngưỡng cửa

nhà.

Chúng tôi làm gì à?. Chúng tôi sung sướng, sung sướng như chưa bao giờ

tôi được sung sướng như thế, như không bao giờ tôi còn được như thế nữa.
Tôi ngập chân vào hoa tới mắt cá, và tôi vừa mới hôn đôi má thơm mùi dâu
tươi.

Phải về thôi, người ta đang gọi chúng tôi! Chúng tôi về như những đứa

trẻ ngoan ngoãn, và các cô ấy, mỗi cô khoác một bên tay tôi; các cô khoanh
tay lại, hơi dựa người vào tôi một chút và mỗi lần muốn bảo tôi cái gì, hoặc
hỏi tôi điều gì lại lắc khuỷu lay tôi.

Họ đã la tôi rồi đấy, các bạn hãy lưu ý! Họ cho là tôi không trả lời, hoặc

trả lời sai. “Người ta sẽ chẳng nói gì với tôi nữa, nếu tôi cứ làm lơ như
thế… Muốn không! “

Họ phát vào người tôi, họ trách móc tôi.
Là vì tôi đã áp dụng một phương pháp để được thoải mái: tôi cứ ôm hôn

họ, khi nào họ hỏi một điều mà tôi thấy khó quá.

Chà! tôi uống rượu vang chí là phải!

Các cô ấy muốn xoay tôi.
“Anh biết địa lý đấy chứ?”
Không nhiều lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.