CHÚ BÉ - Trang 125

Tối đến chúng tôi hơi mệt, và ngồi trò chuyện trên hòn đá nhẵn trước

nhà, như những ông cụ già trước cửa một quán rượu.

Chà! nhất định là tôi thích Mácgơrít hơn rồi! Bao giờ nói xong một câu,

cô cũng cầm lấy tay tôi, vừa lấy ngón tay làm bù tóc tôi vừa nói “. Anh hất
tóc về đằng sau, chứ để thế này chẳng đẹp!”

Hai cô dẫn tôi về buồng của tôi ở gần kho lúa-cái kho mà mùa đông vừa

qua, người ta đã treo nho, xếp khoai tây với những bó hồi hương, và những
túm cỏ oải-hương khô. Bây giờ kho vẫn còn mùi, và tôi đề ngỏ cửa cho mùi
đó bay vào buồng tôi- lại thêm một buồng tôi để qua một đêm. Tôi ra ngồi
bên cửa sổ và nhìn về các thôn xóm xa xa đang tắt dần đèn lửa. Một con
họa mi sột soạt trong một đống củi và cất tiếng hót. Có con tu hú kêu hú-hú
trông cây khu rừng lớn, và ếch nhái à uôm trong cỏ đầm lầy. Tôi lắng nghe
và cuối cùng không nghe thấy.

Con gà trống làm tôi giật mình thức dậy. Tôi đã ngủ gục đầu vào tay và

tôi rùng mình cởi quần áo để ngủ một giấc không mộng mị, ngây ngất
hương thơm, ngợp mình trong hạnh phúc.

Hai ngày sống như thế, -- với những cuộc hờn giận và làm lành bên bụi

cây, giữa hoa, trong cỏ khô; trò chơi đập lúa, tiếng sông reo êm đềm và mùi
hương mộc!

Phải về rồi!
“Anh viết thư cho em nhé, Mácgơrít thở dài khi vĩnh biệt tôi. Đây, anh

cầm lấy bó hoa nhỏ này làm kỷ niệm. Chào anh

Cô đưa trán để tôi hôn, chỉ đưa trán thôi. Hai hôm nay cô để cho tôi hôn

lên môi; nom cô ra vẻ nghiêm trang, và tôi đi xa rồi vẫn nhìn thấy cô đứng,
tay vẫy mù-soa như những bà chúa lâu đài ở trong sách thường làm, khi vị
hôn phu ra đi; tôi sờ vào bó hoa cô nhét vào ngực tôi và tôi bị gai đâm vào
ngón tay. Tôi đã mút ngón tay ấy.

Bó hoa đỏ, rồi ta sẽ lại thấy nó, với những giọt lệ giữa những bông hoa

héo…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.