CHÚ BÉ - Trang 179

Chúng tôi đang ở ngoài phố, - mẹ tôi đứng một bên, tôi đứng một bên,

thầy tôi nom như một người xích vệ thảm hại, - tình cờ ông Săngle đến, ông
quả là cứu tinh của chúng tôi.

Ông dẫn chúng tôi như dẫn một đám tù vào một nhà trọ mà ông biết: tôi

ngờ là có mật thám đi theo chúng tôi. Họ tự hỏi cái gia đình này muốn gì.

Thầy tôi không muốn nói rõ mình là ai, vì nhà trọ không xứng đáng với

địa vị của thầy tôi, nên một không khí bí mật bao trùm lên chúng tôi.

Thầy tôi nhận chức vụ ngay hôm sau ngày chúng tôi dọn tới chỗ mới, lập

tức thầy tôi làm bọn học sinh phải sợ ngay: cái đó bảo đảm cho thầy tôi
được yên ổn vĩnh viễn trong lớp học và sẽ được nhiều món dạy tư. - Trông
hắn gấu lắm, - ta nên nhờ hắn phụ đạo!

Mọi việc đều trôi chảy! - Giờ ta hãy xem đến thành phố!
Tất cả những ảo tưởng của tôi về Đại dương biến hết, tất cả những mơ

mộng của tôi về bão táp rơi tõm xuống nước ngọt, vì đấy là nước ngọt!

Chẳng có chiến thuyền với súng đại bác ngoác họng, cũng chẳng có sĩ

quan đội mũ chỉ huy, chẳng có những loạt súng bắn, cũng chẳng có những
cuộc tập trận; không có cả những bộ mặt cướp biển, cũng như những hầm
thuốc súng; chẳng có diễn tập chuẩn bị chiến đấu, chẳng có tập thủy chiến;
mùi nhựa đường, chứ không phải hương vị biển khơi. Tôi còn một hy vọng:
người ta nói với tôi những sọ người chất đống trên một con tàu ba cột buồm
để lại những bánh phó-mát Hà-lan.

Tôi thấy cuộc đời thủy thủ mới chán làm sao!
Ở tầng dưới nhà chúng tôi có một quán rượu nhỏ, tôi tới đấy mua rượu

vang đóng chai nửa lít cho bữa ăn của gia đình và thích cánh với thủy thủ ở
đấy. Chẳng thấy họ nói chuyện chiến đấu bao giờ, họ lại không biết bơi;
như vậy là họ không hề nhảy từ trên cột buồm lớn xuống “làn sóng ngầu
bọt” bao giờ, họ không vật lộn với “những làn sóng dữ…”. Không, họ mà
ngã xuống nước thì họ chết đuối. Trong mười thủy thủ không có đến năm
người bơi nổi qua sông Loa. A ha! Xin kiếu!

Phải nói là gia đình tôi ở phía trên thành phố và những con tàu lớn đậu ở

phía dưới, ở Fốtxơ; nhưng tôi không phân biệt lắm giữa tàu buôn lớn với
tàu thường. Do không thấy có đại bác và quân phục, tôi lẫn lộn thủy thủ đi
biển hay thủy thủ đường sông trong cùng một mối khinh bỉ; tôi gộp cả vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.