CHÚ BÉ - Trang 195

Thầy tôi, vẫn như mọi khi, khô khan, gầy gò, mũikhoằm, vầng trán dô

như mái nhà trên cặp mắt xám: trông như đôi mắt mèoở dưới máng nước.
Thầy tôi có vẻ không được thoải mái lắm.

Mẹ tôi!... hừm!... mẹ tôi!.., Mẹ tôi vận áo màu nho với chiếc thắt lưng

vàng; ở cổ tay, có thắt những chiếc nơ cũng màu vàng, hơi bồng bồng, như
những nút rơm bện ở khấu đuôi ngựa. Ăn vận chỉ có thế thôi. Giản dị, đấy
làphương châm của mẹ tôi.

Chỉ có một lần tôi trang điểm thêm con chim của chiếc mũ- cài ởngực,

mỏ chúc xuống dưới, cái ấy chổng lên trên. Một cái ngông, một thí nghiệm,
như kiểu mụ Méttécních

[57]

đeo xuyến hình rắn nước.

“Cái con chim đương làm gì thế kia?”người ta hỏi.

những người có lẽ ưng để con chim mỏ chĩa lên trên, cái ấy quay

xuống dưới.

Mẹ tôi uốn éo, lấy tay nghịch mỏ con chim như thể chim thật.
“Ti... ti...cái con chim bé xin-xin..., contimcủa tôi!

Thầy tôi đã xin được với mẹ tôi cứ để con chim trên mũ-con tim xin x-

in!...

Nhưng còn những chiếc nơ, một lần thầy tôi đụng đến: “Ăngtoan, - mẹ

tôi đáp, - tôi có phải là một người đàn bà lương thiện không? Có hay không
nào!Ông ngập
ngừng, ông không nói gì cả! Ông im lặng là ông chửi tôi!

- Mình yêu quý của tôi!

Ông tin tôi là người lương thiện, phải không?... Chưa bao giờ ông có thể

nghi ngờ là thằng Jắc, đứa con của chúng ta, lại có một nguồn gốc ô uế, là
một trái quả thối, có con sâu ở trong phải không?

- Có con sâu ở trong? - mẹ tôi nhắc lại. - Thế thì ông hãy cứ tin ở tôi. Vợ
ông hơi làm đỏm một tí, có lẽ thế, - chúng tôi đều là con gái bà Evơ cả, biết
làm sao được? Nhưng hãy cứ tin ở tôi, Ăngtoan ạ. Nếu tôi có đi quá xa, - tôi
thì tôi dốt nát thôi! - ông sẽ có quyền trách mắng tôi. Nhưng không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.