CHÚ BÉ - Trang 22

Tôi là đứa con đầu lòng của cuộc kết hôn phúc đức đó. Tôi ra đời trên

một chiếc giường gỗ, có cả rệp thôn quê lẫn rận trường dòng.

Ngôi nhà thuộc quyền sở hữu một bà khoảng năm chục tuổi, miệng chỉ

còn hai chiếc răng, một chiếc mầu nâu và một chiếc mầu xanh, và lúc nào
cũng cười; bà ta rất tốt và được mọi người mến. Chồng bà bị chết ngụp khi
làm rượu vang trong một chiếc thùng to; chuyện đó khiến tôi hay ngủ mê và
làm tôi hết sức sợ những chiếc thùng to, nhưng lại hết sức thích rượu vang.
Chắc rượu phải ngon lắm nên ông Giaciê - tên ông ta - mới uống đến nỗi
chết như vậy. Bà Gacniê chủ nhật nào cũng uống thứ rượu vang ấy, có mùi
vị người chồng yêu của bà; đôi giầy của người quá cố để trên một tấm ván,
trông cũng giống hai cốc vại uống vang rỗng không.

Người ta uống rượu không ít trong ngôi nhà tôi ở.
Ông cố đạo ở cùng tầng với nhà tôi bao giờ ở bàn ăn ra mắt cũng long lên

sòng sọc, má bóng nhẫy, tai đỏ bừng bừng. Miệng ông sặc sụa hơi rượu, cái
mũi trông như một quả cà chua đã bóc vỏ. Quyển kinh nhật tụng của ông
tỏa mùi cá nấu vang.

Ông có một cô đày tớ gái, cô Hăngriét mà ông hay liếc ngang khi ông

say. Thỉnh thoảng trong xó xỉnh người ta hay xì xào về cô này và ông cố
đạo.

Trên gác ba, là ông Grêlanh. Ông là trung úy lính cứu hỏa, và, ngày lễ

Thánh-thể, ông chỉ huy trên quảng trường. Ông Grêlanh là kiến trúc sư,
nhưng người ta bảo ông chẳng hiểu quái gì về kiến trúc hết, rằng “chính vì
ông mà bãi Brơi lúc nào cũng ứ nước, ông đã làm thành phố tốn mất năm
chục ngàn phơrăng, và, nếu không có vợ ông…” Người ta nói về vợ ông
những gì tôi không hiểu. Bà ta nom dễ thương, với đôi mắt to đen láy, hàm
răng nhỏ trắng muốt, một chút ria phơn phớt trên môi; khi đi bao giờ cũng
làm chiếc váy phồng lên và gõ gót giầy cồm cộp.

Bà nói giọng miền Nam và đôi khi chúng tôi nhại tiếng bà ta để làm trò

đùa.

Người ta bảo bà lắm “nhân tình”. Tôi không hiểu là cái gì, nhưng tôi biết

rõ bà ta đối với tôi rất tốt, mỗi khi đi qua, bà lại tát khẽ vào má tôi, tôi rất
thích để bà ôm hôn tôi vì người bà thơm lắm. Mọi người trong nhà có ý
lảng tránh bà ta một chút, nhưng không làm lộ liễu quá để bà biết.

- “Vậy ông bảo bà ta thân với ông phó à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.