CHÚ BÉ - Trang 229

Câu chuyện xảy ra là như thế này.

Bước vào quán, họ trông thấy trên bàn một chiếc áo choàng kỳ quặc,

chính là áo của tôi, và chiếc mũ lông cứng của tôi.

Họ đã nhận ra tôi.

HẬU TỪ

Tôi bắt buộc phải rời khỏi thành phố, thiên hạ bàn tán về câu chuyện của

tôi.

Ông hiệu trưởng khuyên thày tôi nên đưa tôi đi xa.
“Nếu ông muốn, người anh rể của tôi ở Pari sẽ cho nó ở trọ, lấy giá rẻ

thôi, vì nó học giỏi, ông giáo sư lớp nhì nói. Ông có muốn tôi viết thư cho
anh rể tôi không?

- Vâng, lậy Chúa, vâng”, thầy tôi nói, ý thầy tôi cũng muốn đi Pari chơi

một chuyến, và đây là một dịp tốt.

Người ta định số tiền đó. Tôi lao vào tay mẹ tôi; tôi gỡ tay mẹ tôi ra,

và lên đường!

Hai bố con tôi phóng về Pari,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.