CHÚ BÉ - Trang 255

Mẹ con tôi tới một địa điểm chiến lược trông có vẻ chắc chắn nhất rồi mở

cuộc hội đàm.

Người ta nhìn chúng tôi tợn.

“Mày đói à? tội nghiệp con tôi!”

Tại sao mẹ tôi lại nói tội nghiệp con tôi trước đông người như thế?

Người ta tổ chức chòng ghẹo chúng tôi.

“Đi rửa cho thằng bé tội…

- An ủi thằng bé tội...

- Nhồi nhét cho thằng bé tội... nghiệp

[90]

Nhưng người ta đã đi báo cho ông chủ hiệu ăn đang đóng rượu vang vào

chai, ông ta bước tới với chiếc khăn run rẩy ở cánh tay run lên.

“Có phải là mẹ con bà tới đây để ăn không? Hở!”

Tôi táo tợn đáp không”

Ông chủ hiệu ngạc nhiên. - Đám đông xì xào.

Tôi đã nói không, vì thấy ông ta có vẻ rất giận dữ.

“Không ăn? Vậy các người đến để làm gì?

- Thưa ông, tôi là bà Vanhtrax, tôi ở Năng-tơ đến. Còn nó, tên nó là
Jắc!”

Người ta hoan hô ầm lên trong hiệu ăn. -Hãy nghe! Hãy nghe! để diễn

giả nói!

Tai tôi kêu ù ù. Tôi không còn nghe thấy gì nữa. Tôi chỉ phân biệt được

mỗi tiếng ông chủ hiệu nói: Phải chấm dứt cái trò này đi!

Người ta giải quyết được mẹ con tôi: người ta dồn chúng tôi vào một góc.

Rốt cuộc tôi thú thật là chúng tôi đến để ăn.

Người ta vừa phục vụ chúng tôi, vừa giữ thế thủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.