CHÚ BÉ RẮC RỐI - Trang 33

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Ra là vậy ! Nó làm tôi thất vọng quá chừng. Tôi cứ đinh ninh nó "lột xác", nó tự giác học tập,

ai dè nó thuộc bài là do anh nó "truy". Mà anh Vĩnh nó thì một năm về nhà chừng hai, ba lần,

có khi về hôm trước hôm sau là đi ngay . Thế là nó lạ tiếp tục "than ôi ! Không biết tại sao

em học yếu quá chừng !" nữa cho mà coi !

Tôi thăm dò:

- Được điểm 9, mày khoái không ?

An gật gù:

- Cũng khoai khoái !

Tôi bắt đầu tấn công:

- Vậy mày có muốn khoai khoái hoài không ?

Nó nhìn tôi nghi ngờ:

- Mày tính dụ khị tao hả ?

Tôi nổi sùng:

- Dụ khị cái con khỉ ! Học là học cho mày chớ đâu phải học cho tao !

Thấy tôi giận, An làm hòa:

- Ai biểu mày dò tới dò lui hoài chi ! Tao đã hứa chiều mai hai đứa học chung kia mà !

Nó làm tôi mát lòng mát dạ quá xá. Chẳng biết ngày mai nó làm ăn ra sao chứ hiện giờ mặt

mày nó rất là đứng đắn, nghiêm trang. Thôi được, mọi chuyện rồi sẽ rõ !

*

* *

Hôm sau, hai đứa đều thống nhất là sẽ học chung ở nhà An. Gọi là gần nhưng nhà tôi cách
nhà nó khoảng gần ba trăm mét. Hai nhà lại ở trên hai con đường khác nhau . Muốn đê"n

nhà nó, tôi phải băng qua một miếng đất hoang, một ngã tư và một đoạn đường chạy dọc

theo một bờ đất cao, cây cỏ um tùm. Dù thuộc nội thành nhưng chổ chúng tôi ở là vùng giáp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.