CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 113

- Mau lên! Mười lăm phút nữa thì sẽ trễ mất!

- Các đồng chí! - Enjolras tiếp - Ở đây là chế độ cộng hòa và phổ thông

đầu phiếu là nguyên tắc cao nhất. Các đồng chí hãy chọn lấy những người
phải ra đi. Mọi người phải tuân theo.

Mấy phút sau, năm người được sự đồng thanh chỉ định bước ra khỏi

đám đông. Marius kêu lên:

- Những năm người!

Marius đếm kỹ từng người và nhìn bốn bộ quân phục. Làm sao để chọn

một người phải rời sự sống đây? Vừa lúc đó, một bộ thứ năm như từ trên
trời rơi xuống chồng lên bốn bộ kia. Người thứ năm được cứu thoát. Marius
ngước lên và nhận ra ông Fauchelevent. Jean Valjean vừa vào trong chiến
lũy. Không biết vì hỏi dò được hay vì bản năng, vì ngẫu nhiên thế nào mà
ông đã theo đường Mondétuor đến đó. Nhờ bộ quân phục quốc dân quân,
ông đã đi qua dễ dàng. Người lính gác của nghĩa quân không ra hiệu báo
động gì vì thấy chỉ có một quốc dân quân đi lẻ một mình. Anh ta đã để cho
người ấy tự nhiên vào ngõ phố. Anh ta nghĩ bụng, chắc là một người đến
tăng cường lực lượng cho ta, cho dù là kẻ địch thì chắc chắn cũng sẽ trở
thành tù binh mà thôi. Giờ phút vô cùng nghiêm trọng này, người lính gác
không thể xao nhãng nhiệm vụ, rời xa vị trí quan sát của mình được.

Khi Jean Valjean bước vào trong chiến lũy, chẳng ai nhìn thấy ông cả.

Mọi con mắt đang đổ dồn vào năm người được chọn và bốn bộ quân phục.
Ông đã trông thấy và nghe rõ hết. Ông lặng lẽ cởi bộ quân phục ra và ném
vào đống quần áo kia. Nỗi vui mừng thật khó tả. Bossuet hỏi:

- Người này là ai thế?

Combeferre đáp:

- Một người ra tay cứu kẻ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.