CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 23

Nói rồi Gavroche cởi ngay tấm khăn len ấm áp đang quàng quanh cổ,

ném lên đôi vai gầy gò tím ngắt của con bé ăn mày. Chiếc khăn len trên vai
con bé trở lại nguyên hình là một chiếc khăn quàng phụ nữ. Con bé nhận
chiếc khăn quàng, ngơ ngác nhìn Gavroche, quên cả cảm ơn. Cho khăn
quàng đi, Gavroche càng thêm rét. Chú vừa xuýt xoa kêu rét thì một cơn
mưa tầm tã đã trút xuống. Gavroche kêu lên:

- Ô hay! Thế này nghĩa là làm sao? Lại mưa. Chúa phúc đức ơi! Nếu cứ

như thế này thì tôi phải hủy việc mua mưa dài hạn mất thôi.

Gavroche lại đi. Chú bé liếc nhìn con bé hành khất đang thu mình trong

chiếc khăn quàng và nói:

- Cũng chẳng can gì. Con bé này được tấm áo ấm ra phết đây!

Rồi chú ngửa mặt lên trời và thét:

- Thua nhé!

Hai đứa bé nối gót chú. Chúng đi qua một tấm lưới sắt. Tấm lưới sắt ấy

chăng trước một cửa hiệu bánh mì. Ở đây, người ta cất bánh cũng như cất
vàng, đằng sau rào sắt. Gavroche ngoái lại hỏi:

- Ơ này! Bé con. Bọn bay đã ăn tối chưa?

- Thưa ông, từ sáng tới giờ chúng cháu chưa có gì vào bụng cả. - Thằng

lớn nói.

Rất uy nghi, Gavroche hỏi:

- Thế ra chúng mày không có cha, có mẹ gì cả à?

- Xin ông tha lỗi cho. Chúng cháu có cha có mẹ đấy ạ, nhưng không biết

bây giờ họ ở đâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.