CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 40

Nói xong Gavroche chữa lại màn, nhẹ tay đẩy hai đứa bé nằm xuống, rồi

ấn lên đầu gối chúng để cho chúng duỗi thẳng chân ra.

- Trời đã thắp đèn lên thì ta có thể tắt đèn ta được. Ngủ đi, hai ông mãnh

ạ! Nằm mà không ngủ là không tốt. Sáng ra lỗ mũi, lỗ mồm của chúng bay
sẽ nặng mùi, nói như bọn trưởng giả thì là mồm chúng bay sẽ thối. Quấn
chăn cho kín. Tao sắp tắt đèn đây. Xong chưa?

Thằng lớn đáp khe khẽ:

- Xong rồi, chỗ tôi tốt lắm. Rất êm, như có độn lông chim dưới đầu.

- Ai lại gọi là đầu, phải nói là sỏ chứ!

Hai đứa bé ôm rịt lấy nhau. Gavroche thu vén nốt cho chúng, kéo chăn

lên tận vai chúng rồi đọc câu phù chú này lần thứ ba:

- Giấc thôi!

Rồi chú thổi nến.

Nến vừa tắt thì tấm lưới thau rung rung một cách kỳ dị, vô số cái gì cọ

sát trên lưới làm nên những tiếng động, tiếng sắt lanh canh, y như có răng,
có vuốt mài lên dây thau. Cùng với sự rung động ấy, có những tiếng rỉ rích.
Thằng bé lên năm nghe thấy những tiếng động ấy trên đầu, suýt chết khiếp.
Nó hích khuỷu tay vào sườn thằng anh, nhưng anh nó theo lệnh Gavroche
đã “giấc rồi”. Không dằn lòng được vì khiếp đảm quá, thằng nhỏ đành liều,
gọi Gavroche nhưng rất khẽ, vừa gọi vừa nín hơi:

- Ông ơi!

- Gì? - Gavroche vừa chợp mắt, tỉnh dậy hỏi.

- Cái gì động đậy đó ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.