CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 60

- Ta đi đâu bây giờ?

- Cứ đi với chúng tao. - Courfeyrac nói.

Đằng sau Feuilly là Bahorel. Chàng bước đi, hay nói đúng hơn là đang

nhảy chồm chồm lên, chàng gặp bạo động như cá gặp nước. Chàng mặc áo
gi-lê đỏ thẫm, miệng toàn nói việc dữ dội. Áo gi-lê của chàng làm một
khách qua đường sợ mất vía, hét lên:

- Bọn đỏ đây rồi!

- Màu đỏ! Bọn đỏ! Ồ, tư sản! Sợ gì mà kỳ lạ thế! Ông đây thấy hoa mào

gà đỏ ối ông cũng cóc run, thấy con bé quàng khăn đỏ ông cũng chẳng sợ.
Anh tư sản kia! Anh cứ tin tôi, hãy để cho lũ thú có sừng sợ màu đỏ.

Chàng nhìn vào góc tường, ở đấy dán một tờ giấy lời lẽ hòa bình nhất

thế giới. Đó là thông báo của ông Tổng giám mục Paris cho phép “con
chiên” ăn trứng trong ngày kiêng thịt. Chàng kêu to:

- “Con chiên” hay “con cừu” đó chỉ là một cách lịch sự để nói “con tườu

[3]” mà thôi!

Rồi chàng xé toạc tờ giây. Cử chỉ này làm Gavroche phục lăn. Từ phút

ấy, Gavroche bắt đầu học tập Bahorel. Enjolras trách:

- Cậu làm thế là sai. Cứ để yên tờ thông báo đấy, chúng ta có liên quan

gì tới nó đâu. Cậu giận bừa giận bãi chẳng ích gì. Phải để dành lòng uất
hận. Không ai bắn lung tung. Giận dữ hay bắn súng cũng phải có đích chứ.

- Mỗi người một tính. - Bahorel cãi - Cái lối văn chương giám mục này

làm tớ bực mình. Tớ muốn ăn trứng mà chẳng cần phải xin phép ma nào
hết. Cậu thuộc hạng lạnh như tiền mà đốt chết người ta. Tớ thì thích quậy.
Với lại, tớ có phải làm việc vô ích đâu. Tớ đang lấy đà. Tớ xé tờ thông báo
là để cho nó ngon miệng, ăn được nhiều hơn sau này. Mẹ tiên nhân nó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.