CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 95

- Này! Em không lừa ông đâu nhé! Có cái thư cho ông, em còn bọc

trong túi đây. Ông cầm lấy bức thư đi!

Bàn tay bị thủng của nàng run rẩy đưa lên cầm tay Marius nhưng hình

như nàng không còn thấy đau nữa. Nàng đặt bàn tay Marius lên túi áo bờ-lu
của mình. Có cái gì bằng giấy thật. Nàng bảo:

- Lấy đi!

Marius cầm lấy bức thư.

Nàng gật đầu ra vẻ bằng lòng. Cảm thấy cái chết đến gần, nàng ngả đầu

lên gối Marius, hai mắt nhắm lại. Marius tưởng thế là hết, linh hồn trẻ tuổi
tội nghiệp ấy đã bay đi. Bỗng nàng từ từ mở mắt, cặp mắt đã đờ đẫn cái
màu sẫm của thần Chết. Nàng nhìn Marius. Giọng nàng nghe êm dịu như từ
thế giới nào đưa lại:

- Với lại, ông Marius này! Hình như em cũng đem lòng yêu ông.

Nàng cố nở nụ cười rồi tắt thở.

Anh cúi xuống hôn vào cái trán nhợt nhạt lấm tấm mồ hôi lạnh ngắt.

Bây giờ Marius mới nghĩ ra anh có hai nhiệm vụ phải làm tròn, việc đầu
tiên là báo tin cho Cosette biết anh sẽ chết và gửi lời chào vĩnh biệt nàng,
việc thứ hai là cứu Gavroche. Anh có mang trong người một cái ví da,
chính cái ví đựng cuốn sổ trong đó anh đã ghi bao nhiêu lời tình tứ cho
Cosette. Anh xé một tờ giấy và ghi nguệch ngoạc mấy dòng bằng bút chì,
sau đó gấp tờ giấy lại và ghi địa chỉ này lên trên: Gửi cô Cosette
Fauchelevent, ở nhà ông Fauchelevent, số 7 phố Homme-Armé. Anh bỏ ví
vào túi áo rồi gọi Gavroche. Nghe Marius gọi, chú bé liền chạy đến, vẻ mặt
hớn hở và sốt sắng. Marius nói:

- Em có muốn làm giúp anh một việc không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.