CHÚ BÉ THOÁT NẠN ĐẮM TÀU - Trang 212

phụ nữ tóc bạc trắng, mặc đồ tang, nom còn trẻ, mặc dù trong toàn bộ
phong thái của bà toát ra nét buồn vô hạn. Bà đưa kim lên tấm vải thưa một
cách máy móc, trong khi những ý nghĩ của bà hướng về quá khứ và ánh
mắt của bà mờ đi bởi một sự hồi tưởng đau đớn nào đó cứ ám ảnh bà hoài.
Ông già xem qua tờ báo mà người hầu vừa mới đưa vào cho ông.
Đấy là ông Đuyren, nguyên tổng lãnh sự và một trong những thư ký của
Hội địa lý - chính là ông Đuyren đã có mặt trong bữa tiệc của ngài quận
trưởng hàng hải ở Brest nhân dịp "Aljaska" đến cảng này.
Không có gì ngạc nhiên khi ông Đuyren đọc xong bài bút ký và tiểu sử của
nhà hàng hải Thụy Điển trẻ tuổi. Cái tên Êrik đã làm cho ông phải rùng
mình. Nhưng khi ông chăm chú đọc lại bài báo thì gương mặt phờ phạc của
ông tái nhợt đi như sắp chết, hai tay cầm tờ báo run bắn lên, khiến cho
người phụ nữ từ nãy đến giờ vẫn im lặng phải chú ý.
- Cha, cha thấy khó chịu trong người ạ? - Bà lo lắng hỏi.
- Cha thấy... Cái lò sưởi đốt nóng quá... Cha về phòng làm việc của cha, có
lẽ ở đó không đến nỗi ngột ngạt lắm... Không sao đâu... Chỉ thấy hơi khó
chịu trong người thôi. - Ông Đuyren trả lời và đi sang phòng bên.
Làm như không cố ý, ông mang tờ báo theo. Nếu như người con gái lúc ấy
có thể đọc được những ý nghĩ của cha mình thì đó là ý định bằng mọi cách
ông muốn giấu con gái bài báo đó.
Người con gái muốn theo cha sang phòng làm việc, nhưng đã kịp thời đoán
ra rằng cha muốn được một mình, nên đành phải chiều theo tính thất
thường của cha. Chẳng mấy chốc bà đã nghe thấy tiếng chân của cha đi lại
trong phòng, còn cửa sổ, thì lúc mở, lúc đóng.
Mãi một tiếng sau bà mới kiên quyết hé mở cánh cửa ra vào, xem tình hình
sức khỏe của cha thế nào. Ngài Đuyren đang ngồi sau bàn viết thư. Nhưng
bà không để ý thấy mắt cha đẫm lệ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.