CHÚ BÉ THOÁT NẠN ĐẮM TÀU - Trang 60

nhìn thấy những người đã đợi chú ngay bên cạnh nhà, chú bỏ mũ ra vẫy.

Mấy phút sau Êrik đã ở trong vòng tay ôm ấp của bà Katrina, Ôttô, Vanđa,
và sau đó là bác Hecsêbom. Bác đã rời chiếc ghế bành để ra đón chú bé
ngoài ngưỡng cửa.

Mọi người ôm hôn Êrik, trìu mến, vồ vập, khen chú nom khỏe mạnh. Bà
Katrina biểu hiện niềm vui của mình xôi nổi nhất.

Phải chăng đây là đứa con trai mà mới đây không lâu bà đã ẵm ru trên tay?
Phải chăng chàng thanh niên cao lớn, vai rộng với gương mặt cởi mở và
dũng cảm, chàng thanh niên cân đối, chững chạc với hàng lông măng sẫm
phía trên môi này đây là Êrik của bà?

Người đàn bà phúc hậu thậm chí còn cảm thấy quý trọng đứa con nuôi của
mình. Bà tự hào về chú, nhất là những giọt nước mắt sung sướng long lanh
trong đôi mắt đen nhánh của chú. Bởi vì chính Êrik cũng thấy xúc động tận
đáy lòng mà!
- Mẹ ơi, có phải mẹ đây, mẹ thật đây ư? - chú hỏi lại. - Thế là cuối cùng
con được gặp và ôm mẹ! Sao hai năm mà con thấy dài đằng đẵng! Bố mẹ
có nhớ con bằng con nhớ bố mẹ không?
- Tất nhiên là nhớ chứ. - Bác Hecsêbom trả lời một cách nghiêm chỉnh.
Không có ngày nào mà bố mẹ không nhắc đến con. Lúc ban tối hay buổi
sáng ngồi điểm tâm bố mẹ cũng luôn luôn nhớ đến con. Còn con, chú bạn
nhỏ, nơi đô thị lớn con không quên bố mẹ và gia đình chứ? Con có sung
sướng khi thấy lại quê hương và ngôi nhà cũ của mình không?
- Conhy vọng bố mẹ không phải nghi ngờ về điều ấy! - Êrik trả lời và lần
lượt ôm hôn tất cả mọi gười - Bố mẹ luôn luôn ở bên con. Mỗi khi gió nổi
lên và bão táp đến gần là con chỉ nghĩ đến bố thôi, bố ạ, và thầm hỏi: Bây
giờ bố đang ở đâu, bố đã kịp trở về chưa, đã tìm được nơi ẩn trú chưa?...
Tối nào con cũng tìm đọc bản tin khí tượng trên báo để biết thời tiết nơi bố
có giống như trên vùng duyên hải Thụy Điển không? Và con đã hiểu rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.