CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 54

— Nhưng nếu nói là “Bác tôi bản chất tồi tàn”? Thì có được không? Bạn

cũng nhớ là Ô-nhê-ghin chẳng lý tưởng hóa gì ông bác của mình cả. Như
vậy cũng chẳng làm hỏng vần.

Câu trả lời của “Y” thật là gay go:

— Làm phật lòng ông bác để làm gì? Mong rằng anh chỉ nói đùa thế thôi.

Xvét-la-vi-đốp lau mồ hôi trán, quay sang “X”. Anh vẫn chưa xác định

được “Y” là ai. Lẽ nào máy lại có thể nói chuyện hóm hỉnh như vậy? Tất
nhiên là có thể, bởi vì nó đã được giáo sư huấn luyện cơ mà. Còn về ông già
giúp việc Pum-pô-nốp thì Xvét-la-vi-đốp không biết chút gì về tính nết và trí
thông minh của ông ta.

Đến lượt “X”. Liệu có thể đoán được “X” là ai không?

— Bạn, có chơi cờ tướng không. - Kỹ sư hỏi.

“X” trả lời ngắn gọn:

— Có.

Xvét-la-vi-đốp đề nghị “X” giải một thế cờ.

Sau ba mươi giây im lặng, “X” gõ nước đi vào băng điện báo.

... Thế là khách thua... Hai mươi nhăm phút trôi qua. Ghê-li I-va-nô-vích

phà khói thuốc lá mù mịt, ranh mãnh nhìn anh bạn đồng nghiệp.

“Ra câu hỏi gì bây giờ?” - Xvét-la-vi-đốp băn khoăn suy nghĩ.

Anh ta bỗng hỏi một câu thật đơn giản:

— Bạn thích gì hơn cả?

Câu trả lời thật cởi mở, giản dị.

“X”:

— Tôi thích xem phim.

“Y”:

— Tôi thích kẹo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.