CHÚ CHIẾU BÓNG, NHÀ ẢO THUẬT, TAY ĐÁNH BÀI VÀ TỤI CON NÍT XÓM NHỎ SÀI GÒN NĂM ẤY - Trang 118

vừa được phu chuyển từ trên ghe xuống. Số lượng tiêu là số lượng của bao
gạo được phu vác gạo chuyển vào chành.

Ba thằng Chim đã từng là người vác gạo trên bến Bình Đông này. Cùng

nằm chung với số phận của những người vác gạo, bị mấy tay chủ chành bóc
lột nên sức khỏe của ông ngày càng tàn tạ theo năm tháng. Ba thằng Chim
bị bệnh lao. Đi khám bệnh ở nhà thương Hồng Bàng [3] bác sĩ bảo phải
uống thuốc trị lao và quan trọng là nghỉ dưỡng sức để nhanh hồi phục sức
khỏe. Bệnh viện phát cho ba nó thuốc Rimifon và Izonazit miễn phí. Ba nó
uống thuốc đều đặn theo lời dặn nhưng ăn uống thì quá kham khổ nên thuốc
làm ông vật vã, và dù đang trị bệnh lao nhưng ông vẫn phải xuống bến Bình
Đông vác gạo để kiếm tiền nuôi gia đình.

Vì vác gạo nặng nhọc, lại bệnh lao phổi nặng, nên ba thằng Chim đã té

trên đòn dài, bị một bao gạo đè lên nên lăn ùm xuống sông. Lúc ấy, thủy
triều đang lên nên ba thằng Chim chìm lỉm. Người ta suy đoán là ba nó bị
bao gạo nặng đè xuống lòng sông nên xác không nổi lên được. Vả lại,
chuyện phu vác gạo té sông chết là chuyện thường nên chủ chành chẳng
bận tâm. Họ cho má thằng Chim một số tiền gọi là an ủi có đồng vốn để
mần ăn - đó là chuyện giúp đỡ chứ các chủ chành chẳng có trách nhiệm bồi
thường cái chết của bất cứ người phu khuân vác xấu số nào.

Sở dĩ thằng Minh đoán là thằng Chim đến Bến Bình Đông là vì nó

thường nghe thằng Chim tâm sự khi hai đứa nằm ngoài bờ ruộng trong
những buổi tối trăng lên.

- Lớn lên tao sẽ theo nghề ba tao.

- Đi vác gạo? - Thằng Minh hỏi.

- Ừ. Nghề đó dễ kiếm tiền. Chỉ cần “đô” con như lực sĩ là được.

- Nhưng mầy không đi học nữa sao? Năm này tụi mình thi vào đệ thất

rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.