CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 122

Chúng tôi nhìn chăm chú vào bức tranh, như thể chúng tôi vẫn

nhìn thấy bàn tay mẹ đang cầm bút chì. Trong chốc lát bố trông
có vẻ thực sự rất nhớ mẹ, ấm áp như mùa đông đã đi qua.

“Bố ước gì mẹ ở đây ngay lúc này,” bố nói. “Mẹ con sẽ biết làm

gì với con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.