CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 143

Mọi người vỗ tay khi có ngày càng nhiều cái thìa được thảy lên

không trung. Mấy cái nĩa kêu leng keng khi chúng vụt qua tay bác
ấy. Mặt bác ấy hoàn toàn tập trung vào công việc đang làm.

Jed bắt lấy mấy cái nĩa và thìa, tạo thành một cái bát nhỏ,

chắp hai tay lại như một người cầu nguyện khi mọi người vỗ tay
và thảy mấy đồng xu vào mũ của bác ấy.

“Tôi không còn nhận ra anh nữa,” cô Cooper nói khi những

người bán hàng tiếp tục công việc.

Jed xoa đầu Sam và để cậu sờ tay quanh khuôn mặt bác. Sam

mỉm cười, vỗ lên tay của mẹ cậu ấy và cô Cooper phiên dịch lại,
“Sam nói anh rất thông minh.”

Cô Cooper nhìn vào những đồng xu tràn ra ngoài vỉa hè. Bạn có

thể nhận ra cô ấy nghĩ ra điều gì đó. Cô ấy đề nghị đếm tiền
cho Jed.

Ngay lúc đó Luke đi đến. Anh ấy đi với Rachel và chị ấy nói,

“Bọn cháu đã đọc tờ giấy. Mọi người đang làm gì vậy? Có thể cho
bọn cháu tham gia với được không?”

Cô Cooper đang giữ trong tay toàn bộ số tiền, mím môi lại.

“Số tiền này để mang chú chó về nhà phải không?” Cô ấy hỏi.

“Bác có đủ chưa?” Rachel hỏi, vuốt thẳng lại mái tóc.

Jed mỉm cười với chị ấy. “Cháu có tung hứng được không?”.

“Không ạ,” Rachel trả lời và rồi đôi mắt chị ấy mở to đầy hào

hứng. “Cháu sẽ quay lại sau một phút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.