CHỦ NGHĨA VÔ THẦN - Trang 59

Tuy nhiên, hãy loại bỏ những mối đe dọa này, và cái gì ngăn bạn

làm điều gì đó sai trái? Không có Chúa, bất cứ điều gì cũng được
phép chỉ theo nghĩa là không có thần linh nào có thẩm quyền để sẽ
chắc rằng bạn bị trừng phạt vì những hành động sai trái. Nhưng đó
không phải là sự kết thúc của luân lí hay kết thúc của hành vi văn
minh. Câu đùa về việc đỗ xe đầu chương này minh họa cho thấy
con người cũng có khả năng tạo và áp đặt các điều cấm như các vị
thần. Mọi thứ sẽ chỉ được phép nếu chúng ta tự đưa mình vào tình
trạng vô chính phủ, và không có lí do tại sao một người nào đó muốn
làm điều đó chỉ vì họ không tin vào Chúa.

Nói một cách sâu sắc hơn, đó là một thứ đạo đức kì quặc khi cho

rằng người ta chỉ có thể cư xử theo đạo đức nếu người đó làm như
vậy mà không vì sự trừng phạt hoặc hứa hẹn của phần thưởng.
Những người không ăn cắp chỉ vì họ sợ sẽ bị bắt thì không phải là
một người đạo đức, chỉ đơn thuần là một sự thận trọng. Người thực
sự đạo đức là người có cơ hội để ăn cắp mà không bị bắt nhưng họ
vẫn không làm như vậy.

Tôi đã lập luận đạo đức và niềm tin tôn giáo là riêng biệt. Nếu tôi

đúng thì một nhà vô thần có đạo đức chuẩn mực thực sự dường như
nhiều phẩm chất hơn người hữu thần mà có đạo đức chuẩn mực. Lí
do cho điều này là tôn giáo, với sự đe dọa của hình phạt và hứa hẹn
của phần thưởng, cho thấy một động lực phi đạo đức để có được
đạo đức mà điều này không tồn tại trong Chủ nghĩa vô thần.

Một vấn đề được nhận thức với đạo đức vô thần là mức độ lựa

chọn cá nhân, nó dường như rũ bỏ tính cá nhân. Nếu không có thẩm
quyền đạo đức đơn lẻ thì liệu tất cả chúng ta có trở thành kẻ có thẩm
quyền tối cao đối với các phạm trù đạo đức riêng tư của chính chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.