CHỦ NGHĨA VÔ THẦN - Trang 63

đối với những người từng nghĩ về đạo đức xuất phát từ một thể chế
duy nhất nhưng không ai trong chúng ta có thể tránh được những
lựa chọn như vậy.

Nguồn gốc của đạo đức

Cho đến nay tôi đã lập luận rằng tôn giáo và đạo đức là riêng biệt,

và ngay cả khi bạn vẫn nghĩ rằng Chúa là nguồn dẫn hướng đạo đức
chính, điều đó không có nghĩa bạn có thể tránh đưa ra lựa chọn về
việc áp dụng các nguyên tắc đạo đức nào cho chính mình. Chúng ta
cần phải tiến xa hơn nữa, tuy nhiên, nếu chúng ta muốn đưa ra một
trường hợp thuyết phục rằng đạo đức vô thần là có thể tồn tại. Nó
không đủ để chỉ ra tôn giáo không thể là nguồn gốc của đạo đức:
chúng ta cần chỉ ra những gì có thể. Nó không đủ để chỉ ra chúng ta
phải đưa ra lựa chọn đạo đức cho chính mình: chúng ta cần chứng
minh những lựa chọn như vậy mang nặng tính đạo đức.

Tuy nhiên, khi nói về nguồn gốc của đạo đức là gì thì không dễ

dàng có câu trả lời. Khó khăn có thể được nhìn thấy bằng cách xem
xét sự kì lạ của câu hỏi, “Tại sao tôi phải có đạo đức?”. Câu hỏi này
có thể có hai loại câu trả lời. Người ta có thể cung cấp một trả lời phi
đạo đức. Chẳng hạn, người ta có thể nói bạn nên có đạo đức. Chẳng
hạn, người ta có thể nói bạn nên có đạo đức vì bạn sẽ hạnh phúc
hơn còn không Chúa sẽ trừng phạt nếu bạn không như vậy. Đây là
những gì chúng ta có thể gọi lí do thận trọng là đạo đức. Vấn đề là
việc chân thành tin vào những lí do này dường như làm suy yếu đạo
đức hơn là ủng hộ nó. Hành động có đạo đức bởi vì đó là lợi ích tốt
nhất của riêng mình dường như không đạo đức chút nào. Đạo đức là
hành động vì lợi ích tốt nhất của người khác và của chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.