CHỮ NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 171

chueyén này tha hồ mà rước xách. Trong hai anh em, chả biết ai sẽ Tú tài,
ai Cử nhân. Mọi năm hai trường Hà Nội và Nam Định hợp lại, lấy sau
mươi tư Cử nhân. Năm nay khoa rốt. Nhà nước đặc cách lấy những chín
mươi Cử nhân và cũng như mấy lần thi trước, cứ một Cử nhân thì ba Tú tài.
Lọt sao được tay hai cậu Đầu Xứ này”. Cô kéo cái ấm giở trong bục trong
ra, giở nắpấm thăm cái nóng chiếc ấm sứ, rót hai chén, cô hạ thấp vòi ấm
xuóng để nước không nổi bọt.

Tru-yện được dịch- tại iR-EAD.vn-

- Mời hai thầy quá bộ vào trong này xơi nước. Nước trà nụ ướp sói

vừa pha đấy, nên mưói dám mời hai ngài tân khoa.

Cô Phương đưa tay che miệng cười, tự cho câu chúc sớm sủa đó là có

duyên lắm, hẳn là phải hay và anh em ông Đầu Xứ Cổ Nguyệt phải thưởng
thức. Thấy họ cứ đứng trân trân ra đấy, cô Phương thu dần nét mặt xởi lởi
lại và ngồi ngẫm, càng nhận thấy cái vô duyên và vô lý của câu nói vừa rồi.
Ai người ta đã thi cử được một kỳ nào, mà đã chúc tụng. Cho đỡ ngượng,
cô lại mời:

- Hai thầy xơi chén nước.

Ông Đầu Xứ Em chẳng biết cái gì cả, cầm chén, uống luôn, tưởng hễ

cứ vào mua hàng người ta là mình có quyền xơi ngay nước mời. Khốn nạn,
nào từ trước tới giờ anh mình có bao giờ nói cho nghe cái đoạn tình duyên
thầm kín đã mấy năm nay giữa anh với cô hàng sách đâu mà biết. Ông Đầu
Xứ Em thấy anh còn trùng trình chưa chịu ngồi xuống cầm lấy một chén
nước mà đầu lưỡi rất tinh của ông phải nhận là thơm ngon, ông càng chèo
kéo ồn mãi lên.

Cô Phương, cũng phải phì cười và làm cho ông Đầu Xứ Anh cười luôn

thể. Con người nào đã biết e dè với cuộc sống, những lúc cảnh ngộ tinh
thần sớm không cho mình phỉ sức hưởng thụ khi ở vào một cái tuổi ăn và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.