CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 105

1 tay chàng nắm lấy tay nàng, 1 tay chàng đặt xấp tiền lên đó. Nhìn thẳng

vào mắt của nàng, chàng nói gằn từng tiếng:

- Anh không muốn vợ của anh đi gánh nước mướn cho người ta nữa.

Dạ Thảo rút tay về nhưng không được, nàng ấp úng:
- Em …Em … không …
Chàng nghiêm giọng:

- Là vợ, em không được cải lời chồng, ngày mai anh chờ em ở nơi hẹn củ.

Dạ Thảo, anh hy vọng ở em.

Khải buông tay nàng. Dạ Thảo bối rối mân mê sấp tiền. Khải rồ máy xe

mỉm cười:

- Ngoan nghe lời anh mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi. Anh đi đây.

Nói xong Khải cho xe nổ máy vọt đi nhanh. Dạ Thảo tần ngần nhìn theo 1

lúc lâu rồi quay lưng trở gót đi chầm chậm vào con hẻm nhỏ.

Trời ơi! Nếu như má nàng từ chối, không nhận lời Khải cầu hôn thì sao?

Dạ Thảo lo sợ nghĩ thầm. Viển cảnh được sống sung sướng giữa vòng tay
thương yêu của chồng đã làm cho tâm hồn nàng bay bổng. Chấm dứt cuộc
sống nghèo khổ rát vai vì những đôi nước nặng oằn lưng. Ôi con cầu mong
phật trời phù hộ cho má con thay lòng đổi ý chấp nhận duyên con.

Má ơi, xin má hãy thương con mà tha thứ cho Khải. Nếu má chẳng bằng

lòng thì … thì có lẽ con cam phận bất hiếu. Dạ Thảo rùng mình khi mình
vừa có ý nghĩ bỏ mẹ trốn theo chàng. Nhưng … nhưng nàng không còn con
đường nào khác, nàng đã yêu Khải đến mức quên hết mọi thứ trên đời. Bằng
mọi giá nàng sẽ phải là vợ của Khải. Không làm vợ chàng có lẽ nàng không
sống nổi.

- Cô Thảo, cô mới đi chợ về đó à?
- Ủa! - Dạ Thảo lùi lại ngạc nhiên trốgn ngực đập vang thình thịch trong

lồng ngực, nàng lắp bắp - Anh Út, anh mới về đó hả?

Phải, chàng trai vừa từ trong nhà đi ra tay cầm chiếc bay chính là Trọng.

Chàng trai từng mang lễ vật sang hỏi cưới nàng làm vợ bị nàng từ chối rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.