CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 144

Ăn xong Dạ Thảo hỏi chàng. Buồn ngủ mà gặp chiếu manh, Lê Khải reo

to hớn hở:

- Hoan hô em,em pha cà phê hồi nào vậy?

Dạ Thảo đứng lên cười cười, đưa mắt lườm chàng:
- Anh mê ăn quá đi thôi.
Khải ngả người thoải mái ra ghế salon chàng nhìn theo dáng nàng cười

tươi:

- Đúng vậy đó, hổng mê ăn làm sao cô bán xôi dụ được chứ?
Nàng đặt ly cà phê xuống trước mặt chàng:
- Được rồi, có ngày em sẽ cho anh ăn xôi trừ cơm đó.

Khải nhấc chiếc phin ra, tay khuấy đều chiếc muổng:
- Ồ! thích thật, bao giờ em mới thi hành lời hăm dọa ấy.
Nàng béo mủi chàng:

- Anh thấy ghét quá đi thôi!
Khải cười hì hì, đưa ly cà phê lên môi uống 1 hớp to. Trơi ơi! Nàng cho

chàng uống cái gì thế này? chè chăng? cà phê gì mà ngọt thế?

Nhìn chàng trợn mắt phùng mang, Dạ Thảo đấm mạnh tay chàng:

- Anh định giở Trò gì nữa vậy?
Nể nang quá, chàng nuốt ọt ngụm cà phê vào cổ họng, vờ nhăn nhó bảo:
- Ngon quá!

Tưởng chàng khen thật, Dạ Thảo cúi đầu e thẹn. Khải trỏ mặt đồng hồ:
- Dạ Thảo, anh về nhà 1 chút nhé!
Dạ Thảo phụng phịu:

- Anh bỏ em đi nữa hả?
Chàng bẹo má nàng:
- Một chút thôi mà.

Nàng níu tay chàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.