CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 237

Khải nép mình sau cánh của từ lâu lắm. Chàng lặng dõi theo từng hành

động của nàng. Nghe lòng dấy lên cảm xúc rạt rào. Trinh Trinh vén khéo
quá. Nhìn nàng làm nhẹ nhàng quá, Khải cứ ngỡ đây là 1 việc là quen thuộc
của nàng. Thật khác hẳn với Dạ Thảo. Khải nhớ lại quang cảnh lúc ấy không
khỏi lắc đầu chán nản. Còn Trinh Trinh, nhìn nàng làm thật thích. Gọn gàng,
khéo léo. Chàng nhè nhẹ kéo cánh cửa bước vào thật khẽ, đến cạnh chiếc
nôi, chàng hài lòng nhìn con say ngủ. Không biết nói gì, chàng lắc nôi nói
bâng quơ:

- Si Si ngủ ngon quá phải không em?

Trinh Trinh ngẩng đầu dậy mỉm cười:
- Yến Vi chứ! Anh quên rôÌ sao?
Khải sửa lại chiếc nón cho con:

- À! Yến Vi, anh quên mất. Trinh Trinh bây giờ rảnh rồi đó, em hảy kể

cho anh nghe. Chuyện này là thế nào? Anh không hiểu gì cả?

Trinh Trinh mỉm cười:
- Có gì đâu. Anh ngồi xuống đây, uống ly nước này cho khỏe rồi nghe em

kể.

Khải ngồi xuống gường, đón ly nước chanh từ tay nàng uống cạn. Vị chua

đã làm chàng bớt cơn chếch choáng vì say:

- Em kể đi, em tìm bé Yến Vi ở đâu?
Trinh Trinh cúi đầu mân mê tà áo:

- Tất cả cũng vì 1 sự tình cờ. Dạ Thảo đem co mướn vú nuôi, vô tình hôm

ấy chị nhà bếp nhà em cũng đến đó chơi, nghe Dạ Thảo than phiền về anh,
về đứa con tàn tật. Chị bếp vì thương em và cũng biết Dạ Thảo là vợ của
anh, nay nghe nàng nói vậy, chị tức quá xen vô mấy câu. Rồi xin đứa con
của Dạ Thảo, với ý nghĩ làm cho nàng đau khổ. Đem bé Yến Vi về, chị định
đem nó vào viện mồ côi, nhưng ba má em không nỡ, gọi em về hỏi ý kiến.
Nghe nói Yến Vi là con của anh, em mừng quá, vội xin ba má đem về nuôi.

Khải gật đầu nhìn nàng với vẻ biết ơn. Hồi lâu chàng nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.