CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 92

- Vì chử trinh em mất bởi tay anh mà anh thì không bao giờ đê/ em lọt

vào tay người khác, em hiểu chưa?

- Anh!

Dạ Thảo nép sát vào lòng Khải tin yêu. Chàng lặng lẽ đưa tay vuốt mãi

mái tóc dài buông óng ả của người con gái vừa trở thành vợ của mình. Lòng
thầm vạch ra 1 kế hoạch làm sao đền bù xứng đáng cho nàng cái chữ trinh
kia.

Tia mắt chàng chợt dừng lại trên tấm ra trắng, nơi có mấy giọt máu tinh

khô. Máu đỏ của người trinh nữ vì tay chàng rơi xuống đó. Môi chàng bỗng
nở nụ cười hạnh phúc.

Reng …Reng …Reng …

Chiếc đồng hồ ré kéo 1 hồi chuông dài giòn giã. Trinh Trinh chống tay

ngồi dậy. Mười lăm phút nữa mới 6 giờ hãy còn sớm lắm. Nhưng để tránh
cho chàng khỏi có cảm giác bực mình, nàng lẹ tay cuốn gọn cái mùng rồi
rón rén đi ra sau bếp.

Trời mùa đông se sẽ lạnh. Tất cả mọi người đều vùi sâu trong lớp chăn

mềm ấp áp. Nhà trống vắng lạnh lùng. Trinh Trinh se sẽ bật lò nấu nước,
nhờ ngọn lửa hồng sưởi ấm cái lạnh tâm can. Hai tháng rồi nàng sống như 1
cái bóng âm thầm đơn độc. Đêm đêm ngìn chồng ôm gối ngủ 1 mình trên
chiếc gường rộng thênh thang, nàng chỉ còn biết tựa đầu vào chân gường
thổn thức.

Giữa khya lạnh, đôi lúc nàng muốn leo lên gường ngủ cạnh bên chàng để

tìm 1 chút hơi ấm tình thương, rồi lại ngại ngùng không dám. Khải ơi, anh
có chút động tâm khi nhìn em phong phanh lạnh lẻo (Chưa thấy cha nào dễ
nghét như vậy)

Sáng nào nàng cũng dậy sớm để tránh cho chàng cảnh gai mắt trái tai.

Không tự thức được nàng phải để đồng hồ báo thức bên tai, nàng còn sợ
Tiếng chuông reo lôi chàng khỏi giấc ngủ mơ màng. Đêm đêm nàng củng
cẩn thận bọc chiếc đồng hồ vào nhiều lớp chăn dày để hạn chế âm thanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.