CHỮ VẠN - Trang 129

em lại còn phải độn bụng nữa cơ đấy!”

Mitsuko mượn tấm đệm từ Haru - một trong số các cô hầu phòng, và bảo

cô ta chuyển lời tới khách là chịu khó đợi dưới nhà. Tôi bắt đầu giúp
Mitsuko mặc quần áo, thì Haru trở lại bảo: “Thưa các chị, tôi có bảo nhưng
ông ấy không muốn vào. Ông ấy nói chỉ cần chào nhau ngoài cửa một hai
phút gì đấy thôi.”

“Thế thì phải nhanh nữa lên!” Tôi, Mitsuko và cô hầu phòng đồng thanh,

nhanh chóng hoàn thiện cái bụng giả của Mitsuko. Nếu lúc ấy đang là mùa
đông thì bịp chồng tôi sẽ dễ hơn, nhưng bấy giờ Mitsuko chỉ mặc một cái
áo lót mỏng và bộ kimono không xếp li mùa hè bằng lụa Akashi nên có cố
thế nào nom cũng chẳng ra dáng bà chửa gì hết.

“Chị, chị nói với anh ấy là em chửa mấy tháng?”
“Chị không nhớ chính xác nhưng chị nói với ảnh là bụng em to lắm, thế

thì phải sáu hay bảy tháng.”

“Như thế này chả biết đã giống sáu tháng chưa nhỉ?”
“Phải nhồi sao tròn thêm chút xíu.”
Nói xong cả ba người đều cười khúc khích.
“Sao không độn thêm ít nữa nhỉ?” Haru bảo, rồi quay trở lại với khăn

tắm và những thứ khác.

“Xuống nhà bảo anh ấy là cô Mitsuko nói không muốn bị người ngoài

trông thấy.” Mitsuko nói. “Bảo là cô ấy hầu như không bao giờ ra cửa trước
và mời anh ta vào đây. Tìm phòng nào tù mù nhất để tôi không bị lòi đuôi
ra.”

Sau khi để anh ta chờ đợi khoảng nửa giờ, chúng tôi cố gắng hoàn thành

cái bụng bầu sáu tháng cho cô ấy và đi đến gặp anh ta.

“Em đã bảo Mitsuko là sao cũng được nhưng cô ấy nằng nặc đòi thay

một bộ kimono tử tế thì mới dám gặp mình.” Tôi vừa giải thích vừa nhìn
mặt chồng thăm dò phản ứng.

Chồng tôi ngồi cứng ngắc trong bộ âu phục, hai đầu gối chụm vào nhau,

chiếc cặp táp để bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.