CHỮ VẠN - Trang 41

“Hoang đường! Bộ anh không biết nữ sinh xưng hô thế nào hả? Đàn bà

con gái chơi thân thì nhận nhau là chị em một nhà. Mỗi anh thấy thế là kỳ
cục thôi!”

Tối hôm đó nhà tôi nói dai hơn bình nhật. Thường thì mỗi khi tôi ra vẻ

khó chịu là anh ta cũng bỏ đi, nói: “Bó tay với cô rồi.” Nhưng lần này anh
ta không thôi chất vấn.

“Đừng có dối trá quanh co nữa, Kiyo kể hết cho tôi nghe rồi.” Anh ấy

còn bảo thêm là đã biết tôi không chỉ có vẽ vời, và muốn tôi thú nhận hành
động của mình.

“Tôi làm gì mà phải thú nhận. Tôi không phải họa sỹ chuyên nghiệp đi

thuê người mẫu vẽ tranh, hội họa là sở thích của tôi. Nghiêm túc, sòng
phẳng gì ở đây.”

“Thế sao mình không vẽ luôn tại đây mà cứ phải lên lầu?”
“Vẽ ở đây thì sao á? Anh đi mà xem nghệ sỹ trong xưởng họa ấy, ngay

cả dân chuyên nghiệp có phải lúc nào cũng cắm đầu cắm cổ vào làm việc
đâu. Phải từ tốn, vẽ theo cảm hứng thì tranh mới đẹp.”

“Ờ thế nào cũng được, tôi chỉ thắc mắc là mình có thực lòng muốn vẽ

cho xong hay không thôi.”

“Tôi không cần phải vội. Mitsuko xinh đẹp như thế, tôi không tài nào rời

mắt được - không chỉ khuôn mặt mà dáng vóc của cô ấy cũng đẹp tuyệt
trần. Khi Mitsuko làm mẫu tôi nghiên cứu cô ấy hàng giờ liền mà không vẽ
nổi một nét ấy chứ.”

“Mình nhìn cô ta khỏa thân lâu như vậy mà cô ta không ngại à?”
“Dĩ nhiên là không. Đàn bà nhìn nhau việc gì phải ngượng, có ai được

ngưỡng mộ mà lại chê.”

“Cứ cho là như thế, thì người ngoài họ vẫn sẽ nghĩ mình bị khùng nên

mới để con gái nhà người ta trần truồng giữa ban ngày ban mặt.”

“Bởi vì tôi không tầm thường như anh. Anh không bao giờ muốn được

trông thấy một minh tinh màn bạc xinh đẹp khỏa thân sao? Với tôi, ngắm
nhìn thân hình đẹp cũng giống ngắm nhìn phong cảnh đẹp. Tôi bị hút hồn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.