CHỮ VẠN - Trang 42

rồi thế nào đó tôi hạnh phúc, tôi hân hoan vì mình sống trên đời. Nước mắt
tôi trào ra. Nhưng có lẽ điều đó chẳng thể giải thích cho một người không
biết cảm thụ cái đẹp.”

“Cảm thụ cái đẹp thì liên quan gì? Cô bệnh hoạn thì có.”
“Còn anh là đồ nhỏ nhen.”
“Đồ lố bịch! Cô đọc lắm tiểu thuyết ba xu nên hóa điên rồi.”
“Không thể chịu nổi anh nữa!” Tôi gạt đi, cố gắng kết thúc cuộc tranh

luận.

“Cái cô Mitsuko ấy, tôi không tin cô ta là người đàng hoàng tử tế, không

thì đã chẳng chễm chệ xộc vào buồng ngủ nhà này phá đám vợ chồng
mình. Dễ thường cô ta là kẻ xấu. Cô mà cứ qua lại với loại người như vậy
sớm muộn cũng tự chuốc lấy tội nợ.”

Anh ta công kích người con gái tôi yêu, thà anh ta đánh tôi còn hơn,

nghe anh ta thóa mạ Mitsuko tôi đã phát điên lên. “Cái gì cơ! Anh có quyền
gì mà nói bạn thân nhất của tôi như vậy hả? Tôi đảm bảo trên đời không thể
có người thứ hai xinh đẹp, dịu hiền được như Mitsuko! Mitsuko là nữ thần,
tâm Mitsuko cũng sáng như Quan Âm! Anh bôi nhọ cô ấy thì chính anh
mới là người xấu! Rồi anh sẽ phải hối tiếc!”

“Đấy, thấy chưa! Cô ăn nói như mất trí vậy! Cô mê muội phát điên rồi!”
“Anh là đồ hủ lậu!”
“Thế nào mà cô lại biến thành loại đàn bà lăng loàn, phóng đãng thế? Vô

liêm sỉ!”

“Không phải tính tôi sẵn thế à? Anh đã biết rồi mà còn cắn răng chịu

nhục kết hôn với người đàn bà như vậy? Chắc là anh chỉ muốn được bố mẹ
vợ bao tiền học rồi đi nước ngoài. Ra là vậy.”

Người chồng điềm đạm hàng ngày của tôi đã phải sôi máu. Trán anh ta

nổi gân và lần đầu tiên anh to tiếng lên với tôi.

“Cái gì? Cô nhắc lại xem!”
“Ờ, vậy tôi cứ nói đi nói lại nhé! Anh không phải chính nhân quân tử,

anh lấy tôi vì tiền. Đồ đê tiện!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.