CHÚA BIẾT SỰ THẬT NHƯNG CHẲNG NÓI NGAY - Trang 40

HAI ÔNG GIÀ

(19) Người phụ nữ nói với Người: “Thưa ngài, tôi thấy ngài là một

ngôn sứ...”

(20) “Cha ông chúng tôi đã thờ phụng Thiên Chúa trên núi này; còn

ngài lại bảo rằng nơi thờ phụng nằm ở Jerusalem.”

(21) Jesus nói với chị: “Hãy tin tôi, sẽ đến lúc các người thờ phụng

Thiên Chúa không phải ở trên núi này, cũng như không phải ở Jerusalem.”

(22) “Các người thờ Ðấng các người không biết; còn chúng tôi thờ

Ðấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ phát xuất từ dân Do Thái.”

(23) “Nhưng sẽ đến lúc, và lúc đó đã đến rồi, khi những người kính

mộ đích thực sẽ thờ phụng Đức Chúa Cha trong thần khí và chân lý, bởi
Chúa Cha tìm kiếm những người như thế.”

(Phúc Âm Joan IV)
I

C

ó hai ông già sửa soạn đến thành cổ Jerusalem để cầu nguyện. Một

người giàu có tên Efim Tarasych Shevelev. Người kia không khá giả lắm là
Elisei Bodrov.

Efim là một nông dân rất chừng mực, rượu vodka không uống, thuốc

không hút cũng không hít, cả đời chẳng bao giờ văng tục, rất nghiêm khắc
và cứng cỏi. Efim hai kỳ làm trưởng thôn và khi ông thôi làm thì mọi
chuyện kết toán đâu ra đấy. Nhà ông đông người: hai con trai và một đứa
cháu đã lấy vợ, tất cả sống cùng nhau. Ông là một người khỏe mạnh, rậm
râu, tướng tá thẳng thớm, bước sang tuổi bảy mươi mà chỉ có chút râu bạc.

Elisei thì lại là ông già không giàu mà cũng chẳng nghèo quá, trước

vốn làm thợ mộc, nhưng về già thì ở nhà nuôi ong. Một con trai đi làm xa,
một đứa ở nhà. Elisei là người vô tư và vui tính, uống rượu hít thuốc đủ cả,
rất thích hát hò, nhưng là người hiền lành, hòa nhã với mọi người cả trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.