CHÚA CÓ ĐÓ KHÔNG- LÀ CON, MARGARET - Trang 124

phân bua là tôi đang mệt lắm. Tôi duỗi người nằm dài trên ghế. Mẹ lái xe về
thẳng nhà và tôi không phải kể bất cứ điều gì kinh khủng mình vừa làm bởi
vì mẹ nghĩ tôi bị ốm thật.

Tối hôm đó, mẹ mang một bát xúp lên phòng tôi và ngồi cạnh giường

trong khi chờ tôi ăn. Mẹ nói chắc tôi bị nhiễm vi rút hay gì đó và mẹ mừng
là tôi đã cảm thấy khá hơn nhưng nếu mai tôi không thích đi học thì mẹ
cũng không ép. Rồi mẹ tắt đèn, hôn tôi chúc ngủ ngon.

Chúa có đó không? Là con, Margaret. Hôm nay con đã làm một

chuyện kinh khủng lắm. Kinh khủng lắm ạ! Chắc chắn con là người
kinh khủng nhất trên đời và không xứng đáng hưởng điều gì tốt đẹp cả.
Con đã gây chuyện với Laura Danker. Con đã gây sự với nhỏ. Đúng là
con đã làm tổn thương Laura. Tại sao Người để con làm điều đó? Con
đã tìm kiếm Người. Con đã tìm Người trong đền thờ. Con đã tìm Người
trong nhà thờ. Và hôm nay, con đã tìm Người khi con muốn xưng tội.
Nhưng Người không có ở đó. Con không cảm thấy Người có ở đó gì
cả. Không giống như khi con nói chuyện với Người vào buổi tối. Tại
sao vậy hả Chúa? Tại sao con chỉ cảm thấy có Người khi con ở một
mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.