CHÚA CÓ ĐÓ KHÔNG- LÀ CON, MARGARET - Trang 36

Thêm một vấn đề nữa. Mẹ lúc nào cũng nói chuyện khi tôi lớn. Thẳng

lưng lên, Margaret! Tư thế đúng thì về sau dáng mới đẹp được. Dùng sữa
rửa mặt đi, Margaret! Không thì lớn lên lại đầy mụn. Còn với tôi, là một
con nhóc tuổi teen thật kinh khủng - mặt đầy mụn và lúc nào cũng sợ người
bốc mùi!

Cuối cùng, mẹ cũng nói chúc tôi đi học vui vẻ. Mẹ hôn má và vỗ nhẹ

vào lưng tôi. Tôi xuất phát, hướng đến nhà Nancy.

Lúc chạm được đến phòng mười tám của trường cấp một Delano,

chân tôi đau đến mức tưởng như không thể chịu nổi suốt một ngày. Tại sao
các bà mẹ luôn đúng trong những việc thế này nhỉ? Mà hóa ra có đến một
nửa số con gái đi tất đến tận đầu gối.

Lúc chúng tôi vào lớp, giáo viên vẫn chưa có mặt. Ý tôi là giáo viên

thật ấy. Còn có một bạn nữ mà tôi tưởng cô giáo, nhưng hóa ra cũng chỉ
là một học sinh trong lớp. Nhỏ đó cao lắm (thế nên tôi tưởng nhỏ là cô
giáo) với đôi mắt sắc như mắt mèo. Có thể thấy rõ đường viền của cái áo
ngực mà nhỏ đang mặc, và nhìn từ phía trước thì biết ngay không phải là cỡ
nhỏ nhất. Nhỏ ngồi một mình, không nói chuyện với ai hết. Tôi nghĩ có khi
nhỏ cũng mới đến, vì những người khác đang túm tụm lại hàn huyên về kỳ
nghỉ hè, kiểu tóc mới hoặc những thứ như thế.

Bỗng nhiên, lớp trật tự hẳn đi khi có một người đàn ông bước vào, gật

đầu chào chúng tôi rồi viết lên bảng một cái tên.

MILES J. BENEDICT JR.

Khi quay xuống lớp, thầy hắng giọng. “Đó là tên tôi,” thầy nói, chỉ

vào cái bảng. Xong lại hắng giọng thêm hai lần nữa. “Tôi là giáo viên mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.