CHÚA ĐÃ KHƯỚC TỪ - Trang 210

41

M

ột buổi chiều muộn Chủ nhật, ít ngày trước khi được ra khỏi bệnh

viện, tôi đáp chuyến phà qua đảo Lều thăm mục sư Koh. Giữa những dãy
lều chi chít màu rêu thẫm trên hòn đảo bằng phẳng không cây cối, những
em bé Bắc Hàn chạy nhảy trong đám bụi mù dưới ánh sáng chói lọi của mặt
trời miền Nam, chui vào chui ra những cửa lều nóng nực, nhảy qua và bò
dưới những cội dây buộc các lều với nhau. Từ bên trong lều, những tiếng
thì thào vọng ra. Đàn bà phơi áo quần trên những sợi dây căng giữa những
căn lều. Một đám người già cả tụ tập trước một căn có dấu hiệu hồng thập
tự.

Tôi gặp mục sư Koh trong căn lều ẩm ướt và ngộp thở. Ông đang đóng

mấy tấm ván lại với nhau. Ông kéo tôi bước ra ngoài. “Đây là nhà thờ mới
của tôi”. Ông đưa búa chỉ căn lều. “Tôi đang cố gắng làm một cái sàn cho
lều vì mùa mưa bắt đầu rồi”. Ông đề nghị tôi đi xuống bãi biển vì ở đó, ông
nói, có lẽ mát hơn. “Đại úy không thấy nhiều người giờ này”. Ông nói khi
chúng tôi bước xuống bờ biển: “Họ đều làm việc ở Pusan suốt ngày, cả
ngày Chủ nhật”.

Chúng tôi ngồi trên một hòn đá phẳng nhô ra trên mặt nước. Một chiếc

tàu chở hàng lướt ra khỏi hải cảng. Phía sau chúng tôi là Pusan, vọng ra
tiếng động cơ và tiếng máy trục. Sóng vỗ nhẹ dưới chân chúng tôi.

Ông chầm chậm gật đầu không nói một lời.
Im lặng một lúc lâu ông lên tiếng: “Đại úy Lee ạ, có một điều làm tôi

thắc mắc và tôi rất mừng được gặp ông ở đây để nói về chuyện đó. Như
ông biết ở đảo này có nhiều người Kitô giáo gần như từ khắp mọi nơi ở
miền Bắc xuống. Lẽ dĩ nhiên dần dần tôi quen họ hết và tôi hỏi họ có biết
gì về mục sư Shin không”. Ông ngừng lại xắn tay áo kaki. “Buổi lễ nào tôi
cũng hỏi và hỏi bất cứ người nào mới đến. Mọi người khắp trại đều biết tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.