CHÚA ĐÃ KHƯỚC TỪ - Trang 34

thờ trong cùng một thành phố: ngôi nhà thờ bị sụp đổ của cha Park và ngôi
nhà thờ của mục sư Shin thoát khỏi sự tàn phá của chiến tranh.

“Không phải nhờ sự may mắn đâu”, Đại tá Chang nói, “Chúng tôi đã cố

ý bảo tồn nó đấy chứ. Đại úy không biết ngôi nhà thờ này đã chứng kiến
một trong những trận đánh đẫm máu nhất? Quân Bắc Hàn có cả một giàn
súng phòng không ở đây, một địa điểm rất thuận lợi mặc dầu rất dễ bị máy
bay tấn công. Dĩ nhiên chúng đặt một đồn pháo binh quan sát ở đây khi
chúng tôi tiến đến bờ bên kia sông. Chúng biết chúng tôi không dám triệt
hạ nhà thờ. Đứng trên quan điểm thuần túy chiến thuật, đó thật là một quyết
định ngu ngốc. Nhưng về mặt chiến lược cần bảo vệ nó hơn là phá hủy vì
một nhu cầu chiến thuật nhất thời. Đó chỉ là một cử chỉ tượng trưng về phía
chúng tôi, nhưng nhờ đó, quân của Bắc Hàn có thể hướng giàn trọng pháo
nã hữu hiệu về bất cứ mục tiêu nào và chúng tôi quá vất vả khi phải qua
sông và chiếm thành phố. Trong tình trạng đó, chúng tôi phải phái một tiểu
đội quyết tử trèo lên đây – có trời mới biết làm sao họ lên nổi – chiếm giữ
đồn dưới sự yểm trợ của không quân cho đến khi chúng tôi qua sông. Đó là
lý do tại sao nhà thờ này khỏi bị phá”. Ông liếc nhìn lên. “Đại úy có thể
tưởng tượng một kẻ núp ngay trên gác chuông này, nã đại liên vào chúng
tôi trong khi chúng tôi phải tìm cách cứu vãn nhà thờ và như thế cứu vãn cả
sinh mạng hắn nữa?”

Ông lắc đầu cười, đoạn bảo rằng chúng tôi phải vào tham dự với mọi

người. Chúng tôi ngồi ở một băng phía sau.

Bên trong nhà thờ trông giống như một rạp hát lớn với những hàng ghế

xi-măng, những hàng cột trát thạch cao nâng đỡ lan can, và nhiều lối đi nhỏ
dẫn đến bàn thờ và một chiếc bục thuyết giảng đặt cao. Dưới vòm trần nhà
sơn trắng lủng lẳng chừng mười ngọn đèn pha lê treo bằng những dây mạ
vàng, đám tín đồ cúi đầu cầu nguyện, bất động như thể giá lạnh đã biến họ
thành vô số những pho tượng chết cứng.

Tôi đưa mắt tìm mục sư Shin nhưng không thấy. Sau bàn thờ chỉ có bốn

bô lão mặc áo choàng trắng ngồi trên ghế có chỗ dựa cao. Một ghế bỏ
trống. Tôi đưa mắt nhìn Đại tá Chang, nhưng ông vẫn giữ vẻ mặt điềm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.