CHÚA ĐÃ KHƯỚC TỪ - Trang 39

10

K

hi trở về Tổng hành dinh, tôi được người lính cho biết Đại tá Chang

muốn gặp tôi, ông ta đang có khách. Sau khi làm xong bản kiểm điểm hàng
ngày với viên sĩ quan trực, tôi lên phòng giấy của Đại tá và thấy họ đang
đứng gần lò sưởi. Khi họ quay mặt lại tôi nhận ngay ra được người khách.
Đó là Tuyên úy Koh. Tôi không ngạc nhiên mấy khi thấy ông ta ở đây với
Đại tá Chang; tôi còn thấy thú vị là khác. Ông ta có vẻ nhận ra tôi và hình
như thắc mắc về sự có mặt của tôi. Khi Đại tá Chang giới thiệu chúng tôi
với nhau, ông ta nhìn tôi chầm châp. Chúng tôi bắt tay nhau, không ai nói
một lời. Lò than làm không khí nặng nề, chúng tôi thấy khó thở trong căn
phòng ngộp và đầy khói.

Đại tá Chang mở lời: “Tuyên úy đây quen biết tôi đã lâu và tưởng cũng

nên nói cho Đại úy biết ông ấy cũng là bạn thân của mục sư Shin đấy”. Ông
ta quay sang Tuyên úy Koh: “Phải vậy không?”.

Tuyên úy Koh cười nói với tôi: “Thật là một bất ngờ thú vị, mục sư Shin

đều là bạn thân của chúng ta. Ông ấy xuất thân từ cùng một chủng viện với
tôi và chúng tôi được thụ phong cùng một lúc. Đại úy quen mục sư Shin đã
lâu chưa?”.

“Tôi không thể gọi là bạn thân của mục sư Shin được, tôi chưa biết gì

nhiều về ông ấy”.

“Tôi hiểu, tôi sợ rằng mục sư Shin không tìm lại được sự bình an cũ sau

quá khứ đau đớn mà ông ấy đã trải qua. Chắc ông biết ông ấy đã bị bắt nhốt
trong một trại giam của chính quyền Bắc Hàn, người bạn đáng thương của
tôi đã khổ sở đến cùng cực khi ông sống sót sau những cuộc tra tấn dã man
của bọn họ… Tôi muốn nói ông ấy… Đại úy biết… mười hai người tuẫn
giáo…”

Tôi liếc nhìn viên Đại tá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.