CHÚA ĐẢO TALUA - Trang 13

kẻ đó phải nhận ra rằng muốn được yên ổn, được toàn mạng thì đừng chống
lại lão. Mấy lần rồi, tiệm một thương nhân mà lão ghét bỗng nhiên bốc lửa,
cháy rụi một cách vô cớ khiến người ta phải ngờ có bàn tay của lão nhúng
vào. Một hôm, một người Thụy Điển lại tiêu tan sự nghiệp vì hỏa hoạn, lại
kiếm lão mắng lão là tên đốt nhà, lão cười ngạo:

- Đồ chó đẻ, mẹ mày là người ở đây, mà mày muốn lường gạt đồng bào

của mày à, cái tiệm dơ dáy của mày mà cháy rụi là do Chúa phạt mày đấy.
Chúa phạt đấy, nghe không. Thôi cút đi.

Hai người bản xứ xô đẩy thương nhân đó ra trong khi Walker cười ha hả.
Chúa phạt!

*

* *

Lúc này Mackintosh nhìn lão giải quyết các việc hàng ngày. Lão đóng cả

vai y sĩ nữa. Sau lưng phòng giấy có một phòng nhỏ chứa đầy thuốc, một
người tóc đã hoa râm, quấn chiếc lava-lava màu lam bước vô, xâm đầy
mình nhăn nheo như một cái bao da dê để đựng rượu.

Walker xẵng giọng hỏi:
- Muốn gì?
Người đó rên rỉ bảo hễ ăn vô là mửa ra, mà đau nhức khắp mình mẩy.
- Lại kiếm các nhà truyền giáo ấy. Tao chỉ trị cho con nít thôi.
- Tôi đã nhờ các vị ấy mà không bớt.
- Nếu vậy thì về đi, đào huyệt sẵn đi. Sống bấy nhiêu chưa đủ sao. Thằng

ngốc.

Bệnh nhân than thở trách móc, nhưng lão mặc kệ, bảo một người đàn bà

bồng một đứa bé lại bàn giấy cho lão coi. Lão hỏi mụ mấy câu, ngó đứa trẻ
rồi bảo:

- Để tao cho thuốc.
Rồi quay lại nói với người thư kí:
- Vô phòng thuốc lấy mấy hoàn calomel

[8]

.

Lão cho đứa nhỏ uống ngay một hoàn, rồi đưa một hoàn nữa cho mẹ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.