CHÚA ĐẢO TALUA - Trang 18

- Một đứa trong bọn quỉ đó mới cầm một vật gì ném tôi. Chúng mình đi

kiếm xem.

Người bồi xách một cây đèn và cả ba trở lại chỗ lúc nãy lùng kiếm trên

mặt đất, không thấy gì cả. Bỗng nhiên người bồi kêu lên the thé và nâng
cao ngọn đèn, trong ánh đèn lờ mờ giữa đêm tối, họ thấy một lưỡi dao dài
rùng rợn cắm phập vào thân một cây dừa, sâu tới nỗi phải gắng sức lắm
mới rút ra được.

- Trời ơi, nếu trúng tôi thì còn gì là tánh mạng nữa.
Walker cầm con dao: nó làm theo kiểu những con dao của thủy thủ mà

mấy người da trắng đầu tiên đem về đảo cách đây một trăm năm để bửa các
trái dừa khô rồi đem phơi. Lưỡi nó dài hai mươi lăm phân, rất bén, giết
người được. Walker thì thầm:

- Thằng quỉ, thằng quỉ hỗn láo.
Chính thằng Manuma chứ còn ai vào đây nữa. Lão thoát chết chỉ chệch

độ mười phân. Nhưng lão không giận mà còn vui là khác nữa. Việc xảy ra
ấy làm cho lão thích chí và khi về nhà vừa đòi đem rượu ra vừa khoan
khoái xoa tay:

- Tụi nó sẽ biết tay ta.
Cặp mắt ti hí của lão long lanh. Lão ưỡn ngực như một con gà tây và

trong nửa giờ lão bắt Mackintosh phải nghe hai lần mỗi chi tiết của vụ đó.
Rồi lão rủ chàng đánh bài tay đôi; vừa đánh lão vừa khoe chủ tâm của lão.
Mackintosh bặm môi mà nghe, chàng hỏi:

- Nhưng tại sao ông lại bóc lột chúng như vậy. Công việc đó mà trả hai

chục bảng, rẻ quá.

- Được lãnh công là phúc cho chúng rồi, chúng phải mang ơn tôi nữa

chứ.

- Thôi đi, đâu phải tiền của ông, chính phủ phát cho ông một số tiền vừa

phải. Ông có tiêu hết thì có ai trách ông đâu.

- Tụi ở Apia ấy điên khùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.