CHÚA ĐẢO TALUA - Trang 29

nơi khác. Chàng xuống bếp lấy cớ ngồi nói chuyện với người Trung Hoa
vài phút. Rồi chàng cho máy hát chạy; nhưng trong khi máy rè rè phát ra
một giọng sầu thảm của một bản nhạc ca vũ ở Londres thì chàng lắng tai
nghe xem có tiếng động nào ở trong đêm tối không. Tiếng đĩa hát khàn
khàn oang oang ầm ĩ ngay bên cạnh mà chàng không nghe thấy gì cả, bốn
bề như im lặng phi thường. Có tiếng sóng vỗ đều đặn, ầm ầm trên các mỏm
đá, tiếng gió rì rào trong những ngọn dừa cao. Như vậy bao lâu? Thật rợn
mình.

Một tiếng cười vang lên:
- Ngạc nhiên chưa? Chẳng mấy khi chú em một mình vặn máy hát nghe.
Walker đứng ở cửa sổ, mặt đỏ, vui vẻ cười cợt.
- Thấy không, tôi vẫn còn sống nhăn và tràn trề sinh lực đây nè. Tại sao

chú hôm nay lại nghe nhạc?

Lão bước vô.
- Tinh thần dao động hả chú em? Nghe nhạc cho vững lòng hả?
- Tôi cho chạy khúc cầu siêu cho ông đây.
- Hát câu gì đó?
- Nửa chai rượu chát và một chai bia mạnh.
- Bài đó hay! Tôi không nhớ đã nghe nó bao nhiêu lần rồi nữa. Nào, bây

giờ tôi sẵn sàng vét túi chú em đây.

Họ đánh bài; Walker ức hiếp để ăn chàng. Lão lừa gạt chàng, mỉa mai

những lỗi lầm của chàng, mắng mỏ, trổ mánh khóe ra cười ha hả.
Mackintosh bình tĩnh lại được như không phải người trong cuộc, mà đứng
ngoài thản nhiên, thích thú nữa là khác, nhìn thái độ ngạo mạn thô lỗ của
lão. Manuma nấp ở một chỗ nào đó đợi lúc ra tay.

Walker ăn hết ván này tới ván khác, gần khuya lão ngưng, khoái trí dồn

vào túi số tiền ăn được.

- Mac, chú em phải từng trải thêm ít năm nữa rồi mới chơi với tôi được.

Tôi đánh bài cao, rõ ràng là có tài về môn đó.

- Được những quân bài tốt thì tài giỏi nỗi gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.