CHÚA ĐẢO TALUA - Trang 35

Mackintosh nghẹn ngào như muốn khóc.
- Mac, chú dễ thương, từ trước tôi vẫn mến chú.
Mắt lão nhắm lại và chàng tưởng sẽ nhắm luôn. Cuống họng chàng khô

tới nỗi chàng phải đi kiếm cái gì để uống. Người bếp Trung Hoa lặng lẽ
đem một chiếc ghế dựa lại bên cạnh giường, chàng ngồi xuống đợi. Không
biết như vậy bao lâu. Đêm dài như bất tận. Bỗng một người đàn ông khóc
nức nở như một em bé, và Mackintosh nhận ra rằng phòng đầy thổ dân.
Đàn ông, đàn bà hết thảy đều ngồi xổm trên sàn, đăm đăm nhìn lên giường.

Chàng la:
- Họ vô đây làm gì. Không phải chỗ của họ. Đuổi họ ra, đuổi họ ra hết đi.
Lời của chàng hình như làm cho Walker thức dậy, lão lại mở mắt ra,

nhưng mắt bây giờ đã đục. Lão muốn nói nhưng lão yếu quá, chàng phải
lắng tai nghe.

- Đừng đuổi họ đi... Họ là con tôi... Chỗ của họ ở đó.
Mackintosh quay lại bảo họ:
- Thôi, cứ ngồi đó. Ông muốn vậy. Nhưng đừng làm ồn đấy.
Một nụ cười nhẹ hiện trên mặt lợt lạt của lão. Lão bảo:
- Lại gần đây.
Mackintosh cúi xuống. Walker đã nhắm mắt, lời của lão thì thào như gió

trong ngọn dừa.

- Tôi muốn uống nữa. Tôi có điều muốn nói.
Lần này Mackintosh cho ông ta uống whisky nguyên chất. Walker ráng

hết nghị lực.

- Đừng làm to chuyện. Năm 95 trong hồi lộn xộn có một số người da

trắng bị giết, hải quân tới nã đại bác vào các làng... Vô số kẻ vô tội chết
oan. Tụi ở Apia thật là ngu xuẩn. Họ mà làm to chuyện thì chỉ kẻ vô tội là
bị trừng trị. Tôi không muốn trừng trị ai hết.

Lão nghỉ để lấy hơi.
- Chú bảo là chuyện rủi ro... không ai có lỗi cả, hứa với tôi đi.
Mackintosh nói nho nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.